Chương 27: Nhân Mệnh Tại Tâm
Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Phá Thiên và Tử Phục cùng nhau đến Thiết Luyện Cốc từ rất sớm. Đến nay kỹ năng rèn của hai người đã tiến bộ thấy rõ, hình dạng binh khí cũng rất tinh xảo, chất lượng huyền thiết sau khi tôi luyện ra so với Thiết cốc chủ không thua kém bao nhiêu, mọi hình dáng đều có thể làm được. Dù chỉ dừng lại ở chất liệu huyền thiết bình thường, nhưng đây cũng là một bước rất quan trọng để nâng cấp kỹ năng thiết luyện trong tương lai. Đến khi thấy đám đệ tử đã tập hợp đông đủ, Thiết cốc chủ dơ tay ra hiệu, trấn tĩnh đám đông bên dưới, nói:
- Ngày mai chính thức bắt đầu kỳ nghỉ, các ngươi không cần phải đến đây nữa. Nếu ai muốn về thăm nhà thì về thăm nhà, muốn ra ngoài rèn luyện thì ra ngoài rèn luyện, hết thảy chỉ cần đến chủ điện báo với nhị trưởng lão một tiếng là được. Các ngươi có thể tận dụng thời gian này để bồi dưỡng tu vi, nâng cao thực lực bản thân, hiểu không?
Đám đệ tử đồng thanh đáp hiểu, Thiết cốc chủ lại ân cần dặn dò:
- Mấy năm về trước, thông thường hai tháng này sẽ để cho đám đệ tử mới nhập môn như các ngươi trở về thăm nhà, tiện thể thu thập một ít tư nguyên cần thiết. Bất quá năm nay khác với mọi năm, kế hoạch có thể sẽ có một chút thay đổi. Ta cũng chỉ biết đến đây thôi, còn thay đổi thế nào đó là việc của năm vị trưởng lão. Ta chỉ muốn nhắc các ngươi trong ba ngày tới rất có thể sẽ có mệnh lệnh triệu tập của tông môn ban ra, đến lúc đó không ai được phép vắng mặt, rõ chưa?
- Cảm tạ sư tôn nhắc nhở.
Đám đệ tử bên dưới mắt to trừng mắt nhỏ, không hiểu tông môn triệu tập mọi người có mục đích gì. Chẳng qua dù thắc mắc nhưng ai cũng chỉ để trong lòng, không dám nói ra. Có người nhớ nhà đến não ruột, đang đợi ngày nghỉ để về thăm nhà cũng không dám hé răng nửa lời. Dù sao thân phận như Thiết cốc chủ cũng không biết rõ nội tình bên trong, bọn họ có hỏi cũng không ai biết mà trả lời. Có cho bọn họ mười lá gan cũng không dám đến gặp trực tiếp nhị trưởng lão để hỏi.
- Trước khi các ngươi rời đi, ta có mấy câu muốn nói. Phàm việc tu hành, luyện thiết cũng như luyện thể. Nếu quá nhẹ tay, thiết khó thành hình. Nếu quá nặng tay, thiết chưa thành hình đã hỏng. Phải tùy theo tính chất của từng loại huyền thiết mà có cách thức tôi luyện khác nhau. Đây chỉ là loại huyền thiết bình thường, nếu là hàn thiết hoặc hoả thiết thì sẽ không dễ dàng để luyện hóa như vậy. Các ngươi có hiểu ý của ta không?
Thiết cốc chủ nói dứt lời liền không quan tâm nữa, quay đầu đi sâu vào trong cốc. Ở bên ngoài, cả đám người lâm vào trầm mặc, nhăn trán suy ngẫm.
- Thiết cốc chủ tâm tư thật sâu sắc, còn là người có tấm lòng. Học kỳ đã kết thúc nhưng vẫn không ngừng quan tâm đến học đồ của mình.
Phá Thiên không khó nghe ra thâm ý của lão, khẽ chắp tay cúi đầu thi lễ rồi mới cất bước ra về. Thấy hắn làm như vậy, mười mấy tên đệ tử khác cũng làm theo, sau đó ai đi đường nấy.
Ở trong Chiêm Tinh Lầu, Tuyết Liên đang chăm chú nghe đại trưởng lão giảng đạo. Hai mươi đệ tử ở đây chỉ có mỗi nàng là nữ nhi, muốn nói chuyện cũng không biết nói với ai, bất đắc dĩ đành phải để tâm vào việc nghe giảng. Nguyên do trong đây cũng thật oái ăm thay, các đại gia tộc ai nấy đều muốn bồi dưỡng cho con trai, cháu trai, người tương lai sẽ gánh vác trọng trách tồn vong của gia tộc. Riêng Hàn thành chủ thì chỉ có mỗi Tuyết Liên nàng, nên đành phải để nàng đi, nếu không có lẽ giờ này nàng phải yên phận ở nhà đợi ngày thành hôn rồi.
Một thân nữ nhi trẻ tuổi xinh đẹp, thân phận cao quý như nàng tự nhiên sẽ thu hút rất nhiều kẻ có ý đồ tiếp cận, cho dù nàng có muốn hay không. Ai cũng mong có thể chiếm lấy cái danh con rể của Hàn thành chủ, liên kết hai đại gia tộc làm một. Nhưng Tuyết Liên tuy rằng trẻ người nhưng không hề non dạ. Nàng hiểu trong chín đại gia tộc Cửu Chân quận, tuyệt đối sẽ không chấp nhận việc liên minh theo kiểu hôn phối thế này. Đơn giản là vì chín gia tộc thế như nước lửa, ngoài mặt thì nói là quan hệ chặt chẽ, lấy giao hảo làm đầu. Nhưng phía sau không có ai là không có giấc mộng bá chủ, muốn thâu tóm các thế lực còn lại để xưng bá Cửu Chân quận. Cửu Chân quận có thể yên bình đến ngày hôm nay chính là vì có sự giằng co giữa nhiều thế lực với nhau. Nếu thế lực các bên rơi vào mất cân bằng, thế cục chắc chắn sẽ rơi vào đại loạn. Cha nàng quyết sẽ không để một trong số các hậu duệ tám đại thế gia kia làm con rể, hai tay dâng cơ nghiệp mấy đời tổ tông Hàn gia cho bọn họ. Ngược lại tiền bối các đại gia tộc kia cũng không bao giờ chấp nhận việc con cháu ruột thịt của mình mang họ Hàn. Chỉ với hai lý do này thôi cũng đủ để việc giao kết hôn phối giữa hai bên không có khả năng trở thành hiện thực. Đó là chưa nói đối với các hậu duệ tám gia tộc ở Cửu Chân quận Tuyết Liên nàng vốn chẳng xa lạ gì. Từ nhỏ đến lớn nàng chưa vừa mắt một ai, cho nên càng không thể xảy ra loại sự tình này.
Trong số những người ở đây, người nàng để tâm nhất chính là thế tử Hạ quốc Chu Cảnh Nghi. Theo thông tin nàng biết được, Hạ quốc mặc dù mang danh nghĩa một quốc gia nhưng lại là liên minh của rất nhiều bộ tộc. Ba đại gia tộc Hạ, Thương, Chu gần như nắm tất cả đại quyền trong tay. Ba đại gia tộc này luôn tranh giành nhau vị trí quốc vương, người kế vị được tuyển chọn công khai dựa theo thực lực, nhưng phía sau luôn âm thầm đấu đá nội bộ. Lần này Chu Cảnh Nghi đến đây học tập, e rằng ngoài muốn cải thiện thực lực bản thân còn muốn mượn Ứng Thiên Tông làm hậu thuẫn cho gia tộc của mình.
Thật ra, cái nàng để mắt đến không phải dung mạo hay tư chất của nam tử này, mà vốn đang suy nghĩ cho tương lai của gia tộc mình. Nếu tên họ Chu kia tương lai trở thành quốc vương Hạ quốc, nàng và hắn kết thân, vậy coi như cũng là một vụ trao đổi lợi ích đáng lưu tâm. Hạ quốc thế tử kia bề ngoài lãnh đạm phong khinh, nhưng đối với nữ nhân như nàng vẫn có chút ý tứ, xem ra cũng có phần để nàng vào trong mắt.
Mấy ngày đầu đại trưởng lão rất ít nói, cũng không dạy dỗ cái gì, chỉ ngồi lắng nghe từng người một kể về quá trình tu hành của mình, những trở ngại bọn họ gặp phải trong thời gian đó. Những lần như vậy, cái gì đại trưởng lão biết thì ngay lập tức giảng giải cụ thể, đưa ra phương hướng khắc phục. Những điều chưa biết thì được ghi lại trong một cuốn sổ tay nhỏ, sau khi lão tìm hiểu xong ngày hôm sau lại trả lời cho tất cả mọi người.
Việc làm này của đại trưởng lão nhìn như chỉ có tác dụng với một người, nhưng thực tế lại hữu dụng với tất cả mọi người. Trong đây chứa đựng vô vàn yếu tố đúng có sai có, tốt có xấu có. Có người gặp có người chưa gặp, nhưng tựu chung đều là những vấn đề mà không một người nào không phải trải qua trong suốt đoạn đường tu hành dài rộng. Cho nên ở một mặt nào đó, giá trị của nó mang lại cho đám người bọn họ là không hề nhỏ.
Đó là chuyện của mấy tháng trước, còn mấy ngày gần đây đại trưởng lão bỗng dưng nói rất nhiều, luôn miệng giảng giải về chiêm tinh thuật. Bất quá trước sau không nói nửa chữ về cách thức tu luyện mà chỉ nói sơ bộ về cách quan sát thiên tượng để dự báo thời tiết, cách nhìn tướng mạo đoán biết vận số một người, cách gieo quẻ định cát hung trong thời gian sắp tới. Tuy không cặn kẽ tỉ mỉ nhưng cũng đủ khiến mọi người mở mang tầm mắt, thay vì cái nhìn phiến diện về các ông thầy bói toán ven đường.
Đại trưởng lão đứng trên đài cao, tay cầm phất trần, tay cầm la bàn, một đoạn ôn tồn nói:
- Nhân tướng, có thể xem được bởi tâm sinh tướng, bất kỳ bản tính nào của con người đều trực tiếp hoặc gián tiếp bộc lộ ra hành vi, sắc diện bên ngoài. Ấy vậy kẻ tham tài háo sắc, ham danh hám lợi, mưu mô xảo quyệt, hay đấng quân tử đại tài, anh hùng tuấn kiệt đều có thể nhìn ra.
- Để phán đoán chính xác bản chất một người không phải làm việc làm dễ dàng, càng không thể chỉ nhìn tướng mạo để kết luận, bởi vì trong đây tồn tại sự sai lệch quá lớn. Muốn loại bỏ sự sai lệch này thì không chỉ cần một đôi mắt nhạy bén mà cần phải có một lỗ tai tinh tường, cùng với một bộ não linh hoạt thì mới được.
- Tất cả những yếu tố có liên quan đến một người cần có sự đánh giá, so sánh, nhìn nhận khách quan so với người khác mới có thể đưa ra kết luận đúng đắn nhất. Ở trong đây còn có thêm một phương pháp tương đối hiệu quả, chính là tìm hiểu đối tượng mà bọn họ thường xuyên qua lại, địa vị ra sao, tính cách thế nào. Thông thường chỉ cần xác định bản chất của người có quan hệ đặc biệt thân cận với người cần tìm hiểu thì có thể xác định gần như không sai. Chính thế nên cổ nhân mới có câu “Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã”, hạng người nào thì qua lại với hạng người đó.
- Xem quẻ, cũng là một cách thu nhỏ của chiêm tinh thuật, dùng thiên địa bát quái quẻ tượng để suy diễn thiên cơ. Mặc dù không hoàn toàn đầy đủ và chính xác, nhưng cũng có thể nói sơ lược vận hạn sắp tới để mỗi người chủ động phòng tránh.
- Hôm nay là ngày cuối cùng các ngươi đến lớp, trước khi các ngươi trở về, ta muốn nhắc nhở một số vấn đề liên quan. Theo thông lệ trước nay vẫn làm, hai tháng nghỉ cuối mỗi học kỳ sẽ để cho các ngươi tự mình ôn luyện, có thể về thăm nhà thu thập tư nguyên hoặc đi ra ngoài trải nghiệm thực tế. Bất quá năm nay đặc biệt hơn, ta và bốn vị trưởng lão khác đã họp bàn một lượt. Năm nay tông môn sẽ ban phù lệnh cho một trăm đệ tử các ngươi thực hiện. Tất cả đều do các ngươi lựa chọn tham gia hay không tham gia.
- Nếu tham gia, ngoài một số lợi ích thu nhận được từ thực tế ra, sau khi trở về tông môn sẽ ban xuống phần thưởng tương ứng. Tông môn xem đây là một lần lịch luyện thực tiễn, nâng cao thực lực của các ngươi, cũng là tạo tiền đề để rèn luyện các đệ tử mới sau này. Các ngươi là người đi đầu, tự nhiên sẽ có khó khăn của người đi đầu, nhưng tông môn cũng tuyệt đối không để các ngươi phải chịu thiệt thòi. Còn về vấn đề cụ thể thế nào, ba ngày sau sẽ có người hướng dẫn cụ thể cho các ngươi. Ta chỉ nhắc nhở trước để các ngươi có thời gian cân nhắc mà thôi. Bây giờ các ngươi đều trở về cả đi.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn
- Ngày mai chính thức bắt đầu kỳ nghỉ, các ngươi không cần phải đến đây nữa. Nếu ai muốn về thăm nhà thì về thăm nhà, muốn ra ngoài rèn luyện thì ra ngoài rèn luyện, hết thảy chỉ cần đến chủ điện báo với nhị trưởng lão một tiếng là được. Các ngươi có thể tận dụng thời gian này để bồi dưỡng tu vi, nâng cao thực lực bản thân, hiểu không?
Đám đệ tử đồng thanh đáp hiểu, Thiết cốc chủ lại ân cần dặn dò:
- Mấy năm về trước, thông thường hai tháng này sẽ để cho đám đệ tử mới nhập môn như các ngươi trở về thăm nhà, tiện thể thu thập một ít tư nguyên cần thiết. Bất quá năm nay khác với mọi năm, kế hoạch có thể sẽ có một chút thay đổi. Ta cũng chỉ biết đến đây thôi, còn thay đổi thế nào đó là việc của năm vị trưởng lão. Ta chỉ muốn nhắc các ngươi trong ba ngày tới rất có thể sẽ có mệnh lệnh triệu tập của tông môn ban ra, đến lúc đó không ai được phép vắng mặt, rõ chưa?
- Cảm tạ sư tôn nhắc nhở.
Đám đệ tử bên dưới mắt to trừng mắt nhỏ, không hiểu tông môn triệu tập mọi người có mục đích gì. Chẳng qua dù thắc mắc nhưng ai cũng chỉ để trong lòng, không dám nói ra. Có người nhớ nhà đến não ruột, đang đợi ngày nghỉ để về thăm nhà cũng không dám hé răng nửa lời. Dù sao thân phận như Thiết cốc chủ cũng không biết rõ nội tình bên trong, bọn họ có hỏi cũng không ai biết mà trả lời. Có cho bọn họ mười lá gan cũng không dám đến gặp trực tiếp nhị trưởng lão để hỏi.
- Trước khi các ngươi rời đi, ta có mấy câu muốn nói. Phàm việc tu hành, luyện thiết cũng như luyện thể. Nếu quá nhẹ tay, thiết khó thành hình. Nếu quá nặng tay, thiết chưa thành hình đã hỏng. Phải tùy theo tính chất của từng loại huyền thiết mà có cách thức tôi luyện khác nhau. Đây chỉ là loại huyền thiết bình thường, nếu là hàn thiết hoặc hoả thiết thì sẽ không dễ dàng để luyện hóa như vậy. Các ngươi có hiểu ý của ta không?
Thiết cốc chủ nói dứt lời liền không quan tâm nữa, quay đầu đi sâu vào trong cốc. Ở bên ngoài, cả đám người lâm vào trầm mặc, nhăn trán suy ngẫm.
- Thiết cốc chủ tâm tư thật sâu sắc, còn là người có tấm lòng. Học kỳ đã kết thúc nhưng vẫn không ngừng quan tâm đến học đồ của mình.
Phá Thiên không khó nghe ra thâm ý của lão, khẽ chắp tay cúi đầu thi lễ rồi mới cất bước ra về. Thấy hắn làm như vậy, mười mấy tên đệ tử khác cũng làm theo, sau đó ai đi đường nấy.
Ở trong Chiêm Tinh Lầu, Tuyết Liên đang chăm chú nghe đại trưởng lão giảng đạo. Hai mươi đệ tử ở đây chỉ có mỗi nàng là nữ nhi, muốn nói chuyện cũng không biết nói với ai, bất đắc dĩ đành phải để tâm vào việc nghe giảng. Nguyên do trong đây cũng thật oái ăm thay, các đại gia tộc ai nấy đều muốn bồi dưỡng cho con trai, cháu trai, người tương lai sẽ gánh vác trọng trách tồn vong của gia tộc. Riêng Hàn thành chủ thì chỉ có mỗi Tuyết Liên nàng, nên đành phải để nàng đi, nếu không có lẽ giờ này nàng phải yên phận ở nhà đợi ngày thành hôn rồi.
Một thân nữ nhi trẻ tuổi xinh đẹp, thân phận cao quý như nàng tự nhiên sẽ thu hút rất nhiều kẻ có ý đồ tiếp cận, cho dù nàng có muốn hay không. Ai cũng mong có thể chiếm lấy cái danh con rể của Hàn thành chủ, liên kết hai đại gia tộc làm một. Nhưng Tuyết Liên tuy rằng trẻ người nhưng không hề non dạ. Nàng hiểu trong chín đại gia tộc Cửu Chân quận, tuyệt đối sẽ không chấp nhận việc liên minh theo kiểu hôn phối thế này. Đơn giản là vì chín gia tộc thế như nước lửa, ngoài mặt thì nói là quan hệ chặt chẽ, lấy giao hảo làm đầu. Nhưng phía sau không có ai là không có giấc mộng bá chủ, muốn thâu tóm các thế lực còn lại để xưng bá Cửu Chân quận. Cửu Chân quận có thể yên bình đến ngày hôm nay chính là vì có sự giằng co giữa nhiều thế lực với nhau. Nếu thế lực các bên rơi vào mất cân bằng, thế cục chắc chắn sẽ rơi vào đại loạn. Cha nàng quyết sẽ không để một trong số các hậu duệ tám đại thế gia kia làm con rể, hai tay dâng cơ nghiệp mấy đời tổ tông Hàn gia cho bọn họ. Ngược lại tiền bối các đại gia tộc kia cũng không bao giờ chấp nhận việc con cháu ruột thịt của mình mang họ Hàn. Chỉ với hai lý do này thôi cũng đủ để việc giao kết hôn phối giữa hai bên không có khả năng trở thành hiện thực. Đó là chưa nói đối với các hậu duệ tám gia tộc ở Cửu Chân quận Tuyết Liên nàng vốn chẳng xa lạ gì. Từ nhỏ đến lớn nàng chưa vừa mắt một ai, cho nên càng không thể xảy ra loại sự tình này.
Trong số những người ở đây, người nàng để tâm nhất chính là thế tử Hạ quốc Chu Cảnh Nghi. Theo thông tin nàng biết được, Hạ quốc mặc dù mang danh nghĩa một quốc gia nhưng lại là liên minh của rất nhiều bộ tộc. Ba đại gia tộc Hạ, Thương, Chu gần như nắm tất cả đại quyền trong tay. Ba đại gia tộc này luôn tranh giành nhau vị trí quốc vương, người kế vị được tuyển chọn công khai dựa theo thực lực, nhưng phía sau luôn âm thầm đấu đá nội bộ. Lần này Chu Cảnh Nghi đến đây học tập, e rằng ngoài muốn cải thiện thực lực bản thân còn muốn mượn Ứng Thiên Tông làm hậu thuẫn cho gia tộc của mình.
Thật ra, cái nàng để mắt đến không phải dung mạo hay tư chất của nam tử này, mà vốn đang suy nghĩ cho tương lai của gia tộc mình. Nếu tên họ Chu kia tương lai trở thành quốc vương Hạ quốc, nàng và hắn kết thân, vậy coi như cũng là một vụ trao đổi lợi ích đáng lưu tâm. Hạ quốc thế tử kia bề ngoài lãnh đạm phong khinh, nhưng đối với nữ nhân như nàng vẫn có chút ý tứ, xem ra cũng có phần để nàng vào trong mắt.
Mấy ngày đầu đại trưởng lão rất ít nói, cũng không dạy dỗ cái gì, chỉ ngồi lắng nghe từng người một kể về quá trình tu hành của mình, những trở ngại bọn họ gặp phải trong thời gian đó. Những lần như vậy, cái gì đại trưởng lão biết thì ngay lập tức giảng giải cụ thể, đưa ra phương hướng khắc phục. Những điều chưa biết thì được ghi lại trong một cuốn sổ tay nhỏ, sau khi lão tìm hiểu xong ngày hôm sau lại trả lời cho tất cả mọi người.
Việc làm này của đại trưởng lão nhìn như chỉ có tác dụng với một người, nhưng thực tế lại hữu dụng với tất cả mọi người. Trong đây chứa đựng vô vàn yếu tố đúng có sai có, tốt có xấu có. Có người gặp có người chưa gặp, nhưng tựu chung đều là những vấn đề mà không một người nào không phải trải qua trong suốt đoạn đường tu hành dài rộng. Cho nên ở một mặt nào đó, giá trị của nó mang lại cho đám người bọn họ là không hề nhỏ.
Đó là chuyện của mấy tháng trước, còn mấy ngày gần đây đại trưởng lão bỗng dưng nói rất nhiều, luôn miệng giảng giải về chiêm tinh thuật. Bất quá trước sau không nói nửa chữ về cách thức tu luyện mà chỉ nói sơ bộ về cách quan sát thiên tượng để dự báo thời tiết, cách nhìn tướng mạo đoán biết vận số một người, cách gieo quẻ định cát hung trong thời gian sắp tới. Tuy không cặn kẽ tỉ mỉ nhưng cũng đủ khiến mọi người mở mang tầm mắt, thay vì cái nhìn phiến diện về các ông thầy bói toán ven đường.
Đại trưởng lão đứng trên đài cao, tay cầm phất trần, tay cầm la bàn, một đoạn ôn tồn nói:
- Nhân tướng, có thể xem được bởi tâm sinh tướng, bất kỳ bản tính nào của con người đều trực tiếp hoặc gián tiếp bộc lộ ra hành vi, sắc diện bên ngoài. Ấy vậy kẻ tham tài háo sắc, ham danh hám lợi, mưu mô xảo quyệt, hay đấng quân tử đại tài, anh hùng tuấn kiệt đều có thể nhìn ra.
- Để phán đoán chính xác bản chất một người không phải làm việc làm dễ dàng, càng không thể chỉ nhìn tướng mạo để kết luận, bởi vì trong đây tồn tại sự sai lệch quá lớn. Muốn loại bỏ sự sai lệch này thì không chỉ cần một đôi mắt nhạy bén mà cần phải có một lỗ tai tinh tường, cùng với một bộ não linh hoạt thì mới được.
- Tất cả những yếu tố có liên quan đến một người cần có sự đánh giá, so sánh, nhìn nhận khách quan so với người khác mới có thể đưa ra kết luận đúng đắn nhất. Ở trong đây còn có thêm một phương pháp tương đối hiệu quả, chính là tìm hiểu đối tượng mà bọn họ thường xuyên qua lại, địa vị ra sao, tính cách thế nào. Thông thường chỉ cần xác định bản chất của người có quan hệ đặc biệt thân cận với người cần tìm hiểu thì có thể xác định gần như không sai. Chính thế nên cổ nhân mới có câu “Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã”, hạng người nào thì qua lại với hạng người đó.
- Xem quẻ, cũng là một cách thu nhỏ của chiêm tinh thuật, dùng thiên địa bát quái quẻ tượng để suy diễn thiên cơ. Mặc dù không hoàn toàn đầy đủ và chính xác, nhưng cũng có thể nói sơ lược vận hạn sắp tới để mỗi người chủ động phòng tránh.
- Hôm nay là ngày cuối cùng các ngươi đến lớp, trước khi các ngươi trở về, ta muốn nhắc nhở một số vấn đề liên quan. Theo thông lệ trước nay vẫn làm, hai tháng nghỉ cuối mỗi học kỳ sẽ để cho các ngươi tự mình ôn luyện, có thể về thăm nhà thu thập tư nguyên hoặc đi ra ngoài trải nghiệm thực tế. Bất quá năm nay đặc biệt hơn, ta và bốn vị trưởng lão khác đã họp bàn một lượt. Năm nay tông môn sẽ ban phù lệnh cho một trăm đệ tử các ngươi thực hiện. Tất cả đều do các ngươi lựa chọn tham gia hay không tham gia.
- Nếu tham gia, ngoài một số lợi ích thu nhận được từ thực tế ra, sau khi trở về tông môn sẽ ban xuống phần thưởng tương ứng. Tông môn xem đây là một lần lịch luyện thực tiễn, nâng cao thực lực của các ngươi, cũng là tạo tiền đề để rèn luyện các đệ tử mới sau này. Các ngươi là người đi đầu, tự nhiên sẽ có khó khăn của người đi đầu, nhưng tông môn cũng tuyệt đối không để các ngươi phải chịu thiệt thòi. Còn về vấn đề cụ thể thế nào, ba ngày sau sẽ có người hướng dẫn cụ thể cho các ngươi. Ta chỉ nhắc nhở trước để các ngươi có thời gian cân nhắc mà thôi. Bây giờ các ngươi đều trở về cả đi.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn