Đọc truyện Tiên Pháp Đạo Kinh

Chương 34: 34: Hóa Thạch Phong Ấn




Tối nay đến lượt Phá Thiên và Tử Phục chịu trách nhiệm gác đêm, vừa mới ăn tối xong thì cả hai đã phải tiến về vị trí bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.
Ngồi trên mỏm đá cao, Phá Thiên phóng tầm mắt đảo quanh một lượt.
Xác định vị trí này tương đối thích hợp, có thể ngồi một chỗ quan sát ở một phạm vi khá rộng xung quanh mới yên tâm ngồi xếp bằng bắt đầu điều tức dưỡng khí.
Tu vi Ngự Khí tầng ba đã đạt đến viên mãn, hắn cảm giác được khí lực toàn thân bất kỳ lúc nào cũng có thể bùng nổ, tiến hành đả phá huyệt vị, nới rộng huyết mạch, tinh lọc huyết khí, nâng cao tu vi.
Bất quá lúc này không phải là thời điểm thích hợp để đột phá.
Nếu lúc nãy hắn sử dụng Tiềm Linh Đan, cộng với tu vi nửa đầy nửa cạn của bản thân, rất có khả năng sẽ khiến cho tu vi bùng cháy, lần đột phá bất đắc dĩ này ắt sẽ thất bại không thể nghi ngờ, đã thế còn uổng phí mất một viên Tiềm Linh Đan tam phẩm.
Nhưng hắn cũng không thể nói bản thân khí lực sung mãn, vì Mặc Nghiên chắc chắn sẽ ngay lập tức thu hồi Tiềm Linh Đan.
Việc hắn cất Tiềm Linh Đan mà không dùng ngay Mặc Nghiên cũng thấy, chỉ là cho rằng hắn đợi trời tối, khi bản thân có thời gian nghỉ ngơi hồi phục mới mang ra sử dụng nên không nghi ngờ gì.
Trong khi Phá Thiên và Tử Phục đang nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ thì ở sâu bên trong Hắc Yêu Động bất ngờ phát sinh dị biến.
Từ mấy hôm trước, nền đá bên dưới hang động theo sự đứt gãy của địa mạch đã sinh ra vô số đường nứt nẻ.
Hôm nay, lần theo vết nứt đó, từng luồng hắc khí đen ngòm không ngừng từ dưới đất chui lên, nhanh chóng biến hang động đã tối đen như mực trở thành một cái hắc ám địa ngục thu nhỏ.
Răng rắc, ầm ầm, nền đá phía sâu bên trong Hắc Yêu Động từng chút một nứt ra một cái khe lớn, vết nứt lớn dần lên, độ dài vết nứt cũng theo đó kéo dài từ tận cùng hang động ra đến bên ngoài cửa động.
Đến khi khe nứt đủ lớn, đột nhiên từ sâu trong lòng đất chậm chạp trồi lên hai cái tượng đá thật to, màu đen bóng như than, hắc khí trên hai pho tượng tuôn ra xối xả.
Một bức tượng tạo hình con chim, hai mắt đen ngòm, tròng mắt lồi hẳn ra ngoài, tròn và sâu như lòng hố đen vũ trụ.
Cánh của nó nhìn như cánh dơi, cong gập hình lưỡi hái, hai cánh duỗi ra rộng đến vài trượng.

Cần cổ thon dài như cổ ngỗng, miệng coắp như đại bàng, hàm răng nhỏ vô cùng sắc nhọn.
Ở dưới chân có sáu móng vuốt cong vút như loan đao rèn từ huyền thiết, trên thân là một lớp lông vũ dày nhọn giống như những chiếc phi châm có nhiều vết khứa dựng ngược, cảm tưởng chỉ cầm đâm vào người thì không thể dễ dàng rút ra được.
Bên cạnh đó là một con thú thân hình to lớn, thân như thân voi, cổ như cổ hươu, chân như chân hổ, đuôi như đuôi cá sấu, đầu như đầu tê giác.
Thân cao tầm hai trượng, dài ba bốn trượng, trên thân từng chiếc vảy đen vừa to vừa dày áp sát vào người như áo giáp sắt, đỉnh đầu sừng nhọn như phi lao, móng vuốt dưới bàn chân ngắn như một thanh đoản đao, thoạt nhìn cực kỳ sáng bóng, sắc lạnh.
Cái miệng thuôn dài với hai chiếc hàm lớn đính kèm vô số chiếc răng nhọn mọc lên, dày đặc và sắc bén như những lưỡi cưa, có thể cắn xé bất kỳ vật gì.
Theo tốc độ trồi lên, hắc khí trên thân hai bức tượng bốc ra ngùn ngụn không ngừng, càng ngày cỗ khí tức này càng đậm đặc và quỷ dị, dần dần che lấp hang động sau đó tràn ra khu rừng xung quanh.
Khu rừng đang yên tĩnh bỗng phát ra thanh âm xào xạc như bão đến, mỗi tán cây, từng ngọn cỏ đều run rẩy một cách lạ thường.
Trời điểm canh khuya, bỗng từ phía bên ngoài hang động, từ các loài thú lớn như hổ, báo, chim, dơi cho đến các loại động vật nhỏ như chuột, chồn, rắn, rết, bọ cạp đều bị loại hắc khí này ảnh hưởng.
Trong tròng mắt những yêu thú này bỗng có ma quang chớp hiện, thú tính bộc phát, lý trí như bị một cỗ ma lực nào đó điều khiển.
Chỉ qua không lâu, từng đám lại từng đám không bàn mà hợp, đồng thời lao thẳng vào bên trong hang động với tốc độ vô cùng khủng khiếp, giống như con thiêu thân lao đầu vào cánh cửa luân hồi.
Nhìn từ trên cao có thể thấy những yêu thú này đang nối đuôi nhau xông thẳng đến Hắc Yêu Động, từng đoàn từng đoàn chen chúc nhau hình thành vô số dải lụa đen vắt ngang qua bầu trời và mặt đất dẫn thẳng vào hai tượng đá nằm sâu tít bên trong.
Phập, phập, phập, vô số âm thanh va chạm vang lên.
Đoàn dài yêu thú nhiều như kiến cỏ thi nhau húc thẳng vào hai tượng đá, chỉ sau chốc lát đã khiến cho hai tảng đá ướt nhẹp máu huyết.
Với số lượng đông đảo như vậy, bên trong hang động nhanh chóng lấp đầy thi thể của yêu thú các loại.
Những yêu thú mất đi lý trí này chính đang liều mạng, dùng sinh mệnh lực của mình để thi triển một loại tà pháp uy lực bậc nhất của ma tộc thời viễn cổ, Huyết Tế Thần Thuật.
Đạt được yêu cầu tối thiểu, thuật huyết tế cũng theo đó tự động kích hoạt, không gian đột ngột bị bao phủ bởi một tầng huyết vụ vô cùng nồng đậm.

Huyết dịch bị ma lực chuyển hóa thành huyết khí sau đó tuân theo dẫn lực cực lớn thẩm thấu vào bên trong hai tượng đá.
Thời gian chầm chậm trôi qua, bên ngoài động mây đen che khuất bầu trời, tiếng quạ đen đậu trên cành cây cao gào lên từng âm thanh quang quác ghê tai.
Tanh tách mấy tiếng, hai tượng đá run lên khe khẽ rồi chầm chậm nứt ra.
Phong ấn hóa thạch trên thân hai bức tượng bị nứt thành từng mảnh nhỏ sau đó bị bung ra như trứng nở, từng cái từng cái rơi lộp độp xuống mặt đất.
Mãi đến khi phong ấn hoá thạch rơi vỡ được phân nữa, bỗng nghe ầm một tiếng, hai tiếng nổ mạnh nhất loạt vang lên.
Tượng đá với vô số vết nứt bỗng nhiên bị một cỗ lực lượng khủng b0' trùng kích đánh cho nát vụn, từ bên trong phong ấn bỗng nhiên có hai thân ảnh lóe lên một cái rồi bay vút ra, nhẹ nhàng đạp lên nền đất, haha cười lớn.
- Haha haha, haha haha, ta đã hồi sinh, cuối cùng ta đã hồi sinh.
Trong hang động chật hẹp, hai tiếng cười lớn vang vọng không dứt, lực lượng trùng kích bắn ra bốn phía khiến cho vách hang rung lên ầm ầm, mấy chỏm đá trên trần hang cũng ào ào rơi xuống găm đầy nền đất lạnh.
Dưới bóng tối mờ ảo, bốn con mắt lúc liếc nhìn nhau, một cặp mắt vàng hoe, một cặp mắt xanh biếc.
- Phi Long Vương, tiếp theo ngươi muốn làm gì?
- Hừ, ta muốn làm gì ư? Ta muốn độc bá nhân gian, giết lên thiên đình, trảm hết chúng thần, gây dựng lại cơ nghiệp của phi long tộc ta.
- Địa Long Vương, ngươi thấy thế nào?
- Haha haha, được, ta và ngươi cùng làm.
Nói xong, hai thân ảnh hóa thành hai chiếc bóng biến mất trong màn đêm u tịch.
Ở cửu tầng thần giới, Thái Thượng lão quân đang khoan thai chế luyện linh đan, bàn tay thon gầy khẽ bốc từng loại nguyên liệu cho vào chiếc đan lô to tướng trước mặt, tỉ mỉ đến cực điểm.
Ầm một tiếng, bỗng dưng từ chỗ đặt Quan Thế Kính một âm thanh chấn động bộc phát ra, trên mặt gương còn chiếu ra một đoạn dị tượng, nhất thời khiến da mặt lão co rúm lại.
Lão sống từ thời khai thiên lập địa đến nay, vạn sự trong thiên hạ không có mấy thứ mà lão không biết.
Bây giờ phàm giới phát sinh biến cố lớn như vậy, lão không phát hiện ra mới là chuyện lạ.

Chuyện loạn thạch trong tinh không mất đi khống chế rơi vào một địa phương nào đó vốn dĩ rất bình thường.
Nhưng lần này thiên thạch lại rơi đúng vào Thanh Hải tinh thì có điểm đáng nghi.
- Không ổn.
Thái Thượng lão quân bỏ dở việc luyện đan, thi triển một đoạn thần thuật, cẩn thận xem lại dị động phát sinh vừa rồi.
Sau khi xác định vị trí thiên thạch rơi xuống ngay đúng phạm vi Hắc Yêu Động, sắc mặt xấu đi trông thấy.
Mãi đến khi nhận thấy có ma khí sinh sôi nảy nở, Thái Thượng lão quân mới dám khẳng định phàm giới đã xảy ra chuyện chẳng lành, tâm thần chấn động kịch liệt.
- E rằng cái gọi là kiếp nạn của phàm giới chính thức bắt đầu từ thời điểm này rồi.
Chắc nịch như vậy, Thái Thượng lão quân chạy thẳng một mạch đi tìm Thiên Đế.
- Bẩm Thiên Quân, nhân gian có dị biến, có khí tức của ma tộc xuất hiện, cực kì nồng đậm, rất có thể là Ma Hoàng xuất thế.
Thiên Đế tay cầm tấu chương, nghe Thái Thượng lão quân nói bỗng nhiên cau mày, có chút băn khoăn hỏi lại:
- Ồ, sao có thể có chuyện đó? Thái Thượng lão quân có nhầm lẫn gì không? Kể từ khi đại chiến thần ma kết thúc đến nay không phải chưa một lần phát hiện ra khí tức của Ma Hoàng ở phàm giới hay sao? Ta xem nếu có thì cũng là tiểu yêu, cùng lắm là một số ma binh ma tướng muốn đi tìm cơ duyên sót lại mà thôi, không đáng bận tâm.
Thái Thượng lão quân quả quyết nói:
- Lão thần không thể nhầm lẫn, rõ ràng đó là khí tức của Ma Hoàng, sát khí rất rõ.
Nếu thực là Ma Hoàng sống lại, e rằng nhân gian một kiếp này không yên ổn rồi.
Thiên Đế vẫn không cho vấn đề mà Thái Thượng lão quân nói là đúng, một mực trầm tư suy nghĩ.
Theo thần niệm của lão thăm dò, thực tế không cảm ứng được lực lượng của Ma Hoàng phát sinh.
Nếu là Ma Hoàng xuất thế, nào có thể chỉ dẫn động thiên tượng nhỏ bé như vậy được, chắc hẳn sẽ khuấy động ma khí của cả phàm giới thậm chí tinh không lân cận ma khí cũng bị dẫn động về chỗ lão mới phải.
Thiên Đế ánh mắt đăm chiêu nhìn Thái Thượng lão quân, chợt hỏi:
- Lão quân khẳng định?
- Lão thần khẳng định.
Khẩn xin Thiên Quân phái Đại La Kim Tiên đi dò xét, nếu phát hiện tung tích của hắn liền dùng Phục Ma Đỉnh trấn áp.
- Thôi được, nếu lão quân đã kiên quyết như vậy, thế thì làm theo ý của người đi.

Sau đó không lâu, giữa một tế đàn rộng hơn trăm trượng ẩn sâu bên trong lòng một dãy núi lớn, có một đám ma nhân đang tổ chức một nghi lễ vô cùng long trọng như muốn mời gọi một nhân vật cao quý nào đó từ thiên ngoại giáng hạ phàm trần.
Huyết Tế Thần Thuật được triển khai, lập tức bên giữa hoang mạc mênh mông cát vàng, trên đỉnh của vô số ngọn núi cao thấp đan xen xuất hiện một tầng hắc huyết quang mang lúc ẩn lúc hiện, tà khí ngút trời, sát khí khủng khiếp bao trùm một phương thiên địa vô cùng rộng lớn.
Loại ma thuật này không chỉ dẫn động các loại tà khí từ khắp nơi tụ về một chỗ, thậm chí còn kéo theo thiên tượng biến đổi kịch liệt, phút chốc đã biến cả vùng hoang sơ dã lĩnh trở thành một mảnh địa ngục chứa đầy cô hồn dã quỷ.
Trên đỉnh mỗi ngọn núi, theo chú pháp được đám ma nhân ca tụng, thi thoảng có từng đợt dung nham cuộn trào phóng thẳng lên trời cao rồi rơi xuống, đốt cho một đám cây cối cháy rụi bốc lên khói đen ngùn ngụt.
Xung quanh tế đàn lúc này có hàng trăm hỏa đăng thi nhau phát sáng chiếu rọi không gian, ánh lửa đỏ vô tình khiến cho sự có mặt của đám tà linh trở nên rõ ràng chân thật hơn bao giờ hết.
Không nghi ngờ gì nữa, tất cả những chuyện này đều chuẩn bị cho một kế hoạch đã được tính toán trước đó rất rất lâu rồi.
- Cung thỉnh Ma Quân hạ phàm!
- Cung thỉnh Ma Quân hạ phàm!
- Cung thỉnh Ma Quân hạ phàm!
Tổng đàn Trường Sinh Tông, một vị pháp sư tay cầm quỷ trượng ăn mặc trang nghiêm chợt cúi đầu quỳ gối chắp tay trước một tượng đá ma thần to lớn ngự trên đài cao:
- Hồi bẩm Ma Quân, Đại Ma Bàn có động tĩnh, phát hiện khí tức của Ma Hoàng xuất hiện ở hướng chính bắc.
Sau lời bẩm báo, bỗng nhiên tượng đá tĩnh lặng như tờ phát sinh động tĩnh, có một điệu cười ghê rợn từ trong u minh vang vọng ra tứ phía, giọng ồm ồm nói:
- Haha haha, rút cuộc ta cũng đợi được ngày này.
Haha haha, lão ma đầu, ta đợi ngươi đã lâu lắm rồi.
Bất ngờ từ trong tượng đá lao ra một chiếc bóng mờ ảo, chiếc bóng mang dáng dấp của nam nhân trung tuổi, tấm áo bào đen khoác trên người không gió tự bay, gương mặt ngũ quan không rõ ràng, hắc khí vờn quanh từng đợt bập bùng như khói bếp.
Chiếc bóng cứ thế đứng yên một chỗ, nhưng bất ngờ có vô số hắc khí từ bốn phương thiên địa liên tục bị nó kéo lại rồi nuốt chửng, vô số oán linh ma quỷ cũng bị hấp dẫn mà bao vây xung quanh giống như thú cưng đi bên cạnh bảo hộ chủ nhân vậy.
Nam nhân ngự giữa không trung, ánh mắt sắc bén như dao nhìn quét qua đám ma nhân khiến cho cả bọn sợ hãi cúi thấp đầu hơn một chút nữa, sau đó nhàn nhạt ra lệnh:
- Ngươi lập tức dẫn người đến đó tìm kiếm một lượt, có gì báo lại cho ta ngay.
Nhớ kĩ, phải cẩn thận dò xét, tuyệt đối không được đánh động đám người của thần tộc, rõ chưa?
- Rõ.
Vị pháp sư nhận lệnh xong, kính cẩn thi lễ rồi mới kéo theo một toán ma binh lập tức rời đi.



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn