Đọc truyện Thập Niên 70 Sau Khi Chồng Tôi Xuống Nông Thôn

Chương 43: 43: Tiểu Kiều Bắt Đầu Làm Việc 3




Non xanh nước biết, bên cạnh mảnh đất bằng phẳng này chính là núi non vạn dặm.
Rừng núi rất sâu, Kiều Trà Trà lúc này đã đến gần chân núi, cô đang cẩn thận quan sát mảnh đất này.
Dùng tư duy mấy chục năm sau, quan sát mảnh đất này.
Nhưng mà, cô cũng không phải chuyên gia, trong thời gian ngắn cô cũng nhìn không ra về sau như thế nào, vẫn là phải để Ninh Du đến điều tra tỉ mỉ thôi.
Kiều Trà Trà lập tức có chút nhụt chí.
Ngay trong giây phút nhụt chí, bọn họ đi tới vị trí nguồn nước trong một mảnh ruộng.
Làm thế nào đây?"Trực tiếp dùng cuốc xới đất, đẩy khối đá ngăn chặn là được rồi.

" Chu Hương Hà nói như vậy.
Vẫn rất đơn giản.
Chu Hương Hà đi rồi, ngoại trừ cái này còn có cái khác, còn lại Kiều Trà Trà phải tự mình làm.
Kiều Trà Trà tìm được quy luật, dọc theo từng bậc từng bậc ruộng lúa, tìm được nguồn nước bên trong mỗi thửa ruộng.
Tổng cộng có sáu cái, Kiều Trà Trà tốn gần nửa giờ mới làm xong.
Sau khi làm xong còn đi chuồng heo, chuồng heo ở phía bắc thôn, cô vừa mới đi qua chỗ ấy, lúc này biết đi như thế nào.
Trong chuồng heo nuôi tổng cộng tám con heo, Kiều Trà Trà vừa đi gần chuồng heo liền có mùi thối thoang thoảng xông vào mũi, nhưng mà nơi này tứ phía thông gió, mùi cũng không lớn, vẫn ở trong phạm vi có thể chịu được.
Đặc biệt là sau khi ngửi qua hố xí, Kiều Trà Trà tự nhiên cảm thấy có thể chấp nhận được mùi của chuồng heo.
Lúc này heo vẫn là heo đen, không hề có bộ dáng trắng nõn của mấy chục năm sau.
Kiều Trà Trà cũng là sau khi xuyên qua mới biết được, heo trắng đều là giống từ nước ngoài nhập về.
Nếu không tại sao có thể có biệt hiệu "heo da trắng" chứ, đây đều là có nguyên nhân.
Chuồng heo là có một người chủ quản, chính là ông Chu.
Ông ấy không chỉ trông coi chuồng heo, còn trông coi hai con bò bên trong chuồng bò, hai con trâu, ba con lừa, bốn con dê nữa, "nhân viên" dưới tay rất nhiều.

Ông ấy còn có hai người trợ thủ, một người là Chu Chí Cường, mấy năm trước bởi vì bị sói cắn mà què chân, một người khác chính là Chu Bình Quả.
Ông Chu nhìn thấy cô, ngoài ý muốn lộ ra nụ cười hiền lành: "Buộc cái tạp dề, để Bình Qủa dạy cháu làm.
"Chu Bình Quả đứng ở trên đỉnh lán dọn dẹp rơm rạ, nghe vậy giọng nói thanh tú động lòng người vang lên, đứng thẳng người lên cười nói: "Ông chú lại phân việc cho cháu nữa, nào, chờ cháu làm xong mấy việc này đã liền tới ngay.
"Kiều Trà Trà suy nghĩ một chút, Chu Bình Quả gọi ông cậu là ông chú, cho nên Chu Bình Quả và Ninh Du kỳ thật là anh em họ hàng xa mấy đời?Chu Bình Quả rất nhanh liền làm xong công việc trong tay, trực tiếp từ trên đỉnh lán nhảy đến bên trong đống rạ, chính xác đến mức khiến Kiều Trà Trà trừng to mắt, bị dọa kêu to một tiếng.
"Dọa chị sợ hả? Ai, tôi ngại dùng cái thang phiền phức, chị tên là gì đó? Nơi này của chúng tôi xa xôi, chị và tôi bình thường ở nhà là tốt rồi.
Ai ai ai, ông chú cứ bắt tôi làm, nếu không trước tiên đi theo tôi, ông ấy đáng ghét lắm, càng già càng dông dài.
"Cô ấy cười ha ha, nói một tràng dài.
Kiều Trà Trà: "! "Chu Bình Quả đi phía trước, Kiều Trà Trà theo sau.
Nơi này chuồng heo rất lớn, lại còn là dùng xi măng xây ra, đoán chừng là mới xây được hai năm nay.

"Đúng rồi, phía trước mới xây, chuồng heo và chuồng bò lúc trước đều là chỗ bây giờ chị đang ở đó.
"Chu Bình Quả vừa nói vừa đi đến một góc, để dao cắt lên trên bàn, lại đổ giỏ trúc đựng đầy cỏ heo lên sau, nhanh tay lẹ mắt nắm cỏ bỏ vào dưới dao, "Răng rắc răng rắc", cỏ heo lập tức bị cắt nát.
Chuyện này đơn giản, Kiều Trà Trà nhìn hai lần là biết làm.
Cô mang tạp dề xong, bắt đầu cắt.
"Đây là rau diếp cá?" Kiều Trà Trà nhìn, hai mắt ngạc nhiên hỏi, "Còn có cây tể thái nữa, cây tể thái vậy mà cũng cắt cho heo ăn?"Chu Bình Quả cười ha ha: "Kỳ lạ, câu hỏi này của chị làm sao giống Trình Vân Vân như đúc vậy! Cô ta còn nói cây tể thái phải nên đem đi bán nữa chứ, loại cỏ này mọc khắp núi, rất là nhiều, trạm thu mua có bị úng não mới thu!"Kiều Trà Trà lại một lần nữa nghe được cái tên này, trong lòng không khỏi dâng lên một chút tò mò.
Cô gái này hình như! Là lạ nha.
.



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn