Đọc truyện Thần Điêu Hiệp Nữ

Chương 17



Trình Dương biết bên dưới thạch quan có ghi chép về Cửu âm chân kinh và bản đồ của cổ mộ, Cửu âm chân kinh đương nhiên là không thể để Lý Mạc Sầu biết được, bằng không sau này muốn kiếm chế Lý Mạc Sầu là một chuyện không thể.
" Được thôi, nhưng trước tiên các ngươi phải bịt kín mắt đã. "
Lý Mạc Sầu cũng biết rằng lúc này bịt kín mắt với nàng là một chuyện nguy hiểm như thế nào, cổ mộ cơ quan cùng mật đạo rất là nguy hiểm, nếu như Trình Dương và Tiểu Long nữ muốn nhốt nàng tại nơi này thì chuyện nàng bịt kín mắt khác nào kêu nàng đem mạng mình ra nộp:
" Ngươi, sư muội … "
" Dương nói như thế nào sư tỷ cứ làm như vậy đi. "
Lý Mạc Sầu rơi vào tình thế khó xử, cuối cùng dù gì cũng là nàng đang cần hai người bọn họ dẫn nàng ra cổ mộ, chỉ có thể đặt chút lòng tin Tiểu Long nữ nể tình đồng môn mà không hại nàng thôi.
Lý Mạc Sầu xé một góc áo bào, sau đó đem hai mắt bịt kín:
" Như vậy được chưa? "
Trong lúc Lý Mạc Sầu bịt kín hai mắt thì Trình Dương cũng ở xung quanh Lý Mạc Sầu chạy tới chạy lui.
" Quá mỏng, ngươi có thể nhìn thấy. "
" Ngươi đừng hϊếp người quá đáng. "
Trình Dương hai chân xếp bằng ngồi xuống:
" Vậy thì khỏi đi ra. "
Lý Mạc Sầu ai oán nhìn về phía Trình Dưong, khuôn mặt nàng đanh lại vì tức giận, nhưng vẫn đưa tay xé một góc áo khác bịt thêm lên hai mắt.
" Như vậy được rồi chứ gì. "
Trình Dương đưa mắt nhìn về phía Hồng Lăng Ba sau đó xoay người nhảy vào trong thạch quan, nàng ngồi xổm trong thạch quan đưa tay sờ nắn khắp nơi tìm kiếm cơ quan mở cửa, bất giác tay nàng chạm vào một khối đá nhô ra cho nàng biết đây là cơ quan nàng cần tìm, nhẹ nhàng di chuyển khối đá, cơ quan được tác động làm cho đáy thạch quan mở ra, Trình Dương trong lúc tìm kiếm cơ quan không chú ý đến đáy thạch quan thay đổi nên té nhào từ trên bậc thang đá xuống dưới. Tiểu Long nữ vừa thấy như vậy, trong lòng quýnh lên, cũng không quan tâm bên dưới có nguy hiểm gì hay không, phi thân bay theo hướng Trình Dương.
Trình Dương té không phải là nhẹ, nhưng cũng không có vết thương nguy hiểm gì, chỉ có chút trầy sướt ngoài da. Sau khi lộn nhào hết mấy bậc thang đi xuống nàng té lên mặt đất, khuôn mặt nhăn nhó vì đau.
Tiểu Long nữ cũng không theo bậc thang đi xuống mà dùng kinh công nhảy đến bên người Trình Dương, ánh sáng bên trong thạch thất rất yếu, Tiểu Long nữ dù cố gắng nhưng không thể biết đựơc tình huống của Trình Dương như thế nào, nàng chỉ có thể nghe đến âm thanh hít thở của Trình Dương:
" Dương? "
Lý Mạc Sầu nghe thấy bên ngoài thật im lặng liền lặp tức kéo tầng vải bịt mắt xuống, ai biết lúc này nàng nhìn đến là thạch thất trống rỗng không một bóng người, nàng tức giận quăng đi mảnh vải che mắt, trong lúc vô tình nhìn thấy bên trong thạch quan để lộ một mật đạo ( đường đi bí mật), kéo cánh tay Hồng Lăng Ba:
" Đi. "
Lý Mạc Sầu và Hồng Lăng Ba thật cẩn thận từng bước từng bước theo cầu thang bước xuống bên dưới.
" Sư muội "
Sau khi đi vào thạch thất Lý Mạc Sầu không biết nên đi như thế nàp nữa, theo thói quen nàng kêu tên Tiểu Long nữ, đem tất cả đều dựa vào trên người Tiểu Long nữ.
Trình Dương và Tiểu Long nữ thổi nến lửa ( nguyên văn là hỏa sổ—-ta chẳng biết dịch đúng hay không), hai nàng nhìn thấy bên trên đỉnh thạch thất có khắc này nọ địa đồ vị trí đường đi, hai nàng liền nhanh chóng đem địa đồ nhìn kĩ một lần rồi ghi nhớ, nghe được thanh âm của Lý Mạc Sầu, Trình Dương lập tức thổi tắt nến lửa.
Lý Mạc Sầu nghe thấy thanh âm hít thở, nàng dựa theo phương hướng đó mà đi tới, được vài bước thì thấy bóng ngừơi:
" Sư muội. "
Trình Dương và Tiểu long nữ cũng không chú ý tới Lý Mạc Sầu, hai nàng chỉ dựa theo địa đồ ghi chép phương hướng mà bước đi, Lý Mạc Sầu và Hồng Lăng Ba cũng theo sát hai ngừơi, đường đi cứ khúc khuỷ gập ghềnh, càng đi càng dốc, càng đi càng ẩm ứơt, như thể đang đi dọc xuống sườn núi, bốn người các nàng cũng không biết đi bao lâu thì bỗng nghe thấy tiếng nước chảy róc rách.
Bất tri bất giác, không biết từ lúc nào các nàng đã đi tới một hồ nước ngầm trong lòng đất, bên cạnh hồ nước còn có một dòng suối nhỏ. Mà dòng suối nhỏ này chính là nguồn nước sinh hoạt hằng ngày cung cấp cho cổ mộ.
Nếu Trình Dương đoán không sai, dòng suối nhỏ kia cũng chính là thông đạo dẫn ra ngoài cổ mộ.
" Sư muội, không có đường. "
Lý Mạc Sầu không biết bơi, mà theo nàng nhớ thì hình như Tiểu Long nữ cũng là không biết bơi.
" Nín thở. "
Tiểu Long nữ quay sang nhìn Trình Dương gật đầu, hai người nhìn thoáng qua nhau rồi cùng nắm tay nhảy vào dòng suối.
Lý Mạc Sầu và Hồng Lăng Ba đều là không biết bơi, cứ như vậy một bước rồi một bước bước vào trong suối nước, nhưng ai biết dòng nước sâu cạn thế nào, xa một chút lòng suối sâu hơn bên trong rất nhiều, bởi vì mất đi trọng tâm, không có thế đứng nên bỗng chốc Lý Mạc Sầu ngã vào trong nước. Hồng Lăng Ba thấy như thế nhanh chóng vội chạy vào bờ nhưng nàng không ngờ tới Lý Mạc Sầu là nắm lấy tay nàng kéo theo. Trong lúc không đề phòng tình huống như thế xảy ra, Hồng Lăng Ba cũng ngã vào dòng nước.
Lý Mạc Sầu kinh hoảng thất thố, nàng trong nước giãy giụa không thôi. Bị ngã vào trong nước nàng liền nhìn tới Tiểu Long nữ và Trình Dương, trong lòng bỗng có một tia hi vọng, nàng liền giãy giuạ loạn cả lên mong rằng có thể đến gần hai người.
Lý Mạc Sầu đưa tay nắm loạn, ai ngờ ma xui quỷ khiến như thế nào Lý Mạc Sầu nắm được chân của Trình Dương, Trình Dương và Tiểu Long nữ là nắm tay cùng bơi nên Trình Dương cũng không dám giãy giụa, nàng biết kĩ năng bơi của Tiểu Long nữ không tốt, nàng sợ nàng giãy giụa mạnh quá làm cho Tiểu Long nữ càng khó khăn hơn.
Hồng Lăng Ba từ lúc ngã vaò trong nước thì luôn nắm lấy quần áo của Lý Mạc Sầu, bất luận Lý Mạc Sầu giãy giụa mạnh cỡ nào nàng cũng không dám buông tay.
Trình Dương cùng Tiểu Long nữ mặc dù đều biết cách nín thở, thế nhưng bởi vì ở trong nước quá lâu nên cũng khó chịu, hai nàng cũng uống không ít nước. Nhưng may sao các nàng cũng bơi được một quãng, mực nước không còn cao như lúc trước nữa, mặt đất dần cao lên, sau một lát, bốn người chật vật bơi trong nước mệt mỏi rốt cuộc cũng nhô khỏi mặt nước.
Sau khi bơi vào bờ, Trình Dương đưa tay hất đi cánh tay của Lý Mạc Sầu đang túm lấy đùi nàng, Lý Mạc Sầu là đang cố gắng thở từng hớp không khí, ở trong dòng suối không biết uống bao nhiêu nước vào người.
Nữ ma đầu gϊếŧ người không gớm tay này cũng có ngày gặp phải tình huống như thế, thật đúng là Hổ lạc bình dương bị khuyển khi ( tới nơi không phải địa bàn của mình thì khó mà khoe ra sức mạnh). Trình Dương suy nghĩ, để Lý Mạc Sầu ở đây tự sinh tự diệt, xét cho cùng thì cho tới cuối truyện Lý Mạc Sầu cũng chẳng có kết quả tốt đẹp gì.
" Long nhi. "
Sau khi đã xử lý xong xuôi chuyện của Lý Mạc Sầu, Trình Dương ôm lấy Tiểu Long nữ còn đang nằm nữa người trong nước. Nhìn thoáng qua Tiểu Long nữ cũng không tốt hơn là bao nhiêu, ánh mắt nhắm lại, sắc mặt vẫn như trước kia tái nhợt, Trình Dương không biết như thế nào,Tiểu Long nữ rốt cuộc có sao không chứ?
Tiểu Long nữ cũng uống không ít nước, mặc dù có nín thở nhưng trong nước mất đi trọng tâm nàng cũng là loạng choạng không ít. Trình Dương ôm lấy nàng, nàng cũng không có chút sức lực nào giãy giụa, an tĩnh nhu thuận tựa vào trong lòng Trình Dương.
Trình Dương tạm thời đem Tiểu Long nữ đặt dưới một góc cổ thụ có ánh nắng ấm áp chiếu vào:
" Long nhi, ta đi xung qunh nhìn xem, ngươi ở chỗ này chờ ta. "
Nơi này vẫn còn thuộc phạm vi của núi Chung Nam, chỉ có điều nơi chốn hoang sơ, chứng minh ít có bước chân người lui tới. Thật hoang vắng nha! Cây cỏ ở vùng này phát triển phi thường tốt.
Trình Dương đẩy ra xung quanh một ít cỏ phi lao cao hơn cả người nàng, đưa mắt nhìn chung quanh, nàng đang tìm kiếm một chỗ ở cho nàng vào Tiểu Long nữ ở tạm. Nàng nhìn thấy cách đó không xa có một sơn động, thế là nàng liền chạy về chỗ Tiểu Long nữ đang nằm nghỉ ngơi.
Tiểu Long nữ nằm dưới góc cây, nàng đang ngủ. hai thầy trò Lý Mạc Sầu đã sớm ngất đi, cũng không có gì nguy hiểm cần Trình Dương lo lắng.
Trình Dương cuối xuống ôm lấy Tiểu Long nữ, Tiểu Long nữ gầy quá, rất nhẹ. Nàng bế Tiểu Long nữ mà hầu như không tốn chút sức lực nào cả, trước đây Vũ Tiểu cũng hay làm nũng đòi nàng bế, kết quả là lần nào hai người cũng ngã xuống đất chứ không dễ dàng như bây giờ. 
Nhớ tới Vũ Tiểu, trong thâm tâm Trình Dương bỗng có chút đau nhức không thôi. Chính là Trình Dương cũng không biết, nàng luyện tập võ công đã lâu, sức lực đương nhiên tốt hơn trước kia rất nhiều rồi.
Từ lúc bị Trình Dương bế lên Tiểu Long nữ đã tỉnh dậy, nhẹ nhàng hừ một tiếng, sau đó thật tự nhiên trong lòng Trình Dương điều chỉnh tư thế sao cho thoải mái nhất rồi tiếp tục ngủ.
Tiểu Long nữ bình thường lạnh nhạt băng lãnh, cũng không có bất kì tiếp xúc thân mật nào, bây giờ nhìn thấy Tiểu Long nữ biểu hiện như một tiểu cô nương làm nũng, phải nói hình ảnh này Trình Dương chưa bao giờ thấy qua. Trong lúc nhất thời, đầu óc Trình Dương như bị đông cứng, hai chân không chút sức lực, đi đứng không ổn định.
Tới khi vào bên trong sơn động, Trình Dương mới đánh thức Tiểu Long nữ tỉnh dậy. Trình Dương lo lắng Tiểu Long nữ nếu cứ để quần áo ướt mà ngủ thì sẽ rất dễ cảm lạnh. Đôi mắt vẫn còn chút mê mang chưa tỉnh, Tiểu Long nữ nhìn mơ màng về phía Trình Dương:
" Long nhi, hong khô quần áo rồi ngủ tiếp. "
Tiểu Long nữ và Trình Dương vận công hong khô quần áo trên người.
Dù sao tạm thời cũng chưa biết đi nơi naò nên hai người cứ ở trong sơn động cư trú, Trình Dương biết Tiểu Long nữ không muốn xuống núi, vậy nên nàng không bao giờ đề cập tới vấn đề đó.
Nàng ở gần cây đại thụ hôm trước Tiểu Long nữ nằm nghỉ dựng một căn nhà tranh. Tiểu Long nữ rất thích, như vậy các nàng có một nơi chốn để ở tạm thời. Ở chỗ này cũng tốt, mặc dù có chút hoang vắng nhưng phong cảnh bù lại rất đẹp, hơn nữa quan trọng hơn là ở chỗ này thì không có ai đến quấy rầy các nàng.
Trình Dương lên núi đào một ít khoai lang, dùng y phục của nàng bao lại cẩn thận, tâm trạng vui vẻ không thôi, nàng nhanh chóng bước vào phòng:
" Long nhi, Long nhi, hôm nay có món ngon cho ngươi, mỗi ngày đều ăn rau dại, ăn hoài cũng ngán lắm. "
Gần chỗ ở của hai người cái gì cũng có, có thể dễ dàng tìm thấy mọi thứ các nàng muốn. Sau khi đem khoai lang rửa sạch, Trình Dương đem nó vùi vào trong đống lửa:
" Long nhi, chắc ngươi chưa ăn thứ này bao giờ. "
Tiểu Long nữ cũng không biết đã mấy ngày trôi qua, mỗi ngày Trình Dương đều chăm sóc lo lắng cho nàng chu đáo hết mực, thức ăn cũng do Trình Dương chạy vòng vòng tìm về chế biến, mà hầu như những thứ Trình Dương mang về đều là thức ăn phụ thân y, thật sự rất hiếm mang về món mặn, đừng nói chi là mấy món nhiều đầu mỡ thì càng không có.
Có thể nói Trình Dương là mỗi ngày đều chạy loạn xạ trong núi, nàng mang về một đống những thứ mà Tiểu Long nữ chưa bao giờ thấy qua cũng như chẳng biết nó gọi là gì, có vài thứ hình dạng kì dị quái gỡ nhưng khi chế biến thì hương vị cũng không tệ.
" Long nhi, ta biết là ngươi rất muốn học Cửu âm chân kinh, chờ vài ngày nữa chúng ta quay về cổ mộ, đem mọi ghi chép bên trong nhớ kĩ sau đó lại trở về nơi này từ từ nghiên cứu luyện tập. Ngươi nói như vậy có được hay không? "
Trình Dương đối với Tiểu Long nữ luôn là chiếu cố càng muốn chiều chuộng vâng theo nàng mọi mặt. Đối xử còn tốt hơn tri kỷ bạn bè bình thường.
" Trước tiên cứ luyện Ngọc nữ tâm kinh trước. "
Trình Dương vừa cắn khoai lang vừa nói.
Trình Dương và Tiểu Long nữ bình thường rãnh rỗi đều cùng nhau luyện tập Ngọc nữ tâm kinh, các nàng tập trung học nội công cùng ngoại công trong tâm kinh, không ngừng cố gắng.
Trình Dương biết rằng Ngọc nữ tâm kinh nếu là muốn phát huy hết uy lực cần phải song kiếm hợp bích. Ban đầu Lâm Triều Anh sáng chế Ngọc nữ tâm kinh chủ yếu vì muốn khắc chế võ công phái Toàn Chân, nhưng nguyện ước của bà ta cũng là muốn một ngày có thể cùng Vương Trùng Dương song kiếm hợp bích trở thành một đôi thần tiên quyến lữ (tình nhân).
Trình Dương cùng Tiểu Long nữ cũng bắt đầu luyện tập song kiếm hợp bích, nhiều lần thí luyện, mấy tháng nghiên cứu học tập cùng nhau, cuối cùng hai nàng luyện ngọc nữ tâm kinh cũng có chút thành tựu.
Sau đó Trình Dương và Tiểu Long nữ cùng theo đường cũ trở về cổ mộ một chuyến, đem Cửu âm chân kinh khắc trên thạch quan ghi nhớ kĩ càng.
Tiểu long nữ sau khi đem Cửu âm chân kinh nghiên cứu một cách tỉ mỉ, trong lòng cũng không khỏi bội phục Vương Trùng Dương, Lâm Triều Anh sáng chế Ngọc nữ tâm kinh đã cao thâm ảo diệu, vậy mà nếu đem Ngọc nữ tâm kinh so sánh với Cửu âm chân kinh thì chẳng khác nào một trời một vực, chín trâu mất sợi lông mà thôi:
" Dương, Vương Trùng Dương thực sự là võ học kỳ tài. "
" Long nhi, Cửu âm chân kinh không phải Vương Trùng Dương chính mình sáng chế, nó là do Vương Trùng Dương tại Hoa Sơn luận kiếm thắng được, Vương Trùng Dương một mình không thể phá được Ngọc nữ tâm kinh, vì vậy có thể nói so với hắn tổ sư bà bà càng lợi hại hơn rất nhiều. "
" Như vậy..."
" Kỳ thực tổ sư bà bà vẫn luôn thích Vương Trùng Dương, nhưng tự trọng cùng khát vọng của Vương Trọng Dương quá lớn, hắn không thể buông tha ước mơ cả đời của mình vì vậy mà lựa chọn buông tha tổ sư bà bà, hai người vốn là có thể có một chuyện tình viên mãn, nhưng rốt cuộc vì vậy mà không có kết quả, mọi chuyện đôi khi không thể do chúng ta muốn là được, Long nhi… "
Trình Dương mỉm cười tủm tỉm nói, Trình Dương không phải một người rộng lượng hay biết hi sinh gì, nàng rất ích kỉ, nàng có thể không chút do dự hi sinh người khác vì lợi ích của bản thân nàng.
Tiểu Long nữ đáp lại Trình Dương một cách thờ ơ không quan tâm.
Nguyên bản Cửu âm chân kinh đựơc ghi chép trong cổ mộ cũng không phải đầy đủ, chỉ có một ích phương pháp luyện tập, còn có một phần kinh văn bằng tiếng Phạn nhưng cũng không đựơc dịch nghĩa đầy đủ. Vì vậy hai người cũng chỉ có thể luyện tập một phần Cửu âm chân kinh.
Nhưng dù sao đem ra so sánh thì Cửu âm chân kinh là mạnh hơn Ngọc nữ tâm kinh rất nhiều, vậy nên dù chỉ luyện đựơc một phần Cửu âm chân kinh nhưng cũng làm nội công cùng ngoại công của hai nàng tăng thêm rất nhiều.
Dù võ công trong Cửu âm chân kinh là cao thâm ảo diệu nhưng Trình Dương vẫn là không hề thích nó, tuy nói rằng Cửu âm chân kinh là võ học thuần khiết, thế nhưng nó cũng vô cùng thâm độc. Nàng sợ nếu luyện tập nhiều có khi nào biến thành giống như Chu Chỉ Nhược không chứ?
Hai người ờ trong núi cùng nhau luyện tập võ công thoáng chốc đã qua một năm. Quần aó cùng đồ dùng hằng ngày mà Tôn bà bà chuẩn bị cho hai ngừơi cùng dùng gần hết rồi. Thấy vậy Trình Dương liền vào trong núi săn thú đem vào trong thì trấn đổi chút ngân lượng tiêu xài. Quần áo và đồ dùng hằng ngày cần phải sắm thêm.
Mấy năm nay sống chung với Tiểu Long nữ trong cổ mộ, mọi chuyện hầu như có Tôn bà bà lo lắng, nếu không thì cũng ở trong núi rừng chạy loạn, hầu như không có tiếp xúc với một nơi náo nhiệt như thế này.
Trình Dương cầm trong tay mấy lượng bạc mà nàng đổi được đi tới tiệm quần áo, nàng mua hai bộ quần áo màu trắng cùng một vài đồ dùng hằng ngày, một ít vài trắng. Tiểu Long nữ thích dùng quần áo cùng đồ dùng hằng ngày đều màu trắng. Trình Dương lại thích nhìn Tiểu Long nữ mặc y phục màu trắng nên tất cả nhưng thứ nàng mua đều màu trắng cả.
Trong lòng có chút vui vẻ cùng chờ mong, không biết Tiểu Long nữ nhìn thấy nàng mua những thứ này trở về sẽ biểu hiện như thế nào??
Vậy mà trên đường trở về, ngoài ý muốn nàng gặp Doãn Chí Bình.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn