Khi Beta Lạc Vào Show Hẹn Hò AO





thẩm trì uyên — một beta ngoại trừ việc có gương mặt xinh đẹp và thành tích học tập khá ổn thì mọi thứ đều bình thường đến không thể bình thường hơn.
cậu vốn nghĩ cả đời này sẽ trôi qua một cách bình lặng như thế, cho đến khi nhận được lời mời tham gia một chương trình hẹn hò ao theo phong cách tổng tài ngôn tình.
ban đầu thẩm trì uyên định từ chối, nhưng khi nhìn đến khoản thù lao béo bở cùng người cha còn đang nằm viện, cậu liền động lòng.
chỉ là làm nền cho tình cảm của omega và alpha thôi mà, giúp họ một tay dựng chuyện yêu đương, việc này đơn giản quá còn gì?
thẩm trì uyên ngay lập tức xách vali, gia nhập chương trình với tâm thế của một công cụ nghiêm túc — làm chiếc lá xanh đẹp nhất trong cả khu rừng.
khi chương trình bắt đầu, phong cách của thẩm trì uyên là thế này:
lúc các khách mời đau đầu không biết nên gửi tin nhắn bày tỏ cho ai, thẩm trì uyên ôm gối nằm suy nghĩ tối nay ăn gì.
lúc mọi người tranh thủ hẹn hò với đối tượng, thẩm trì uyên nhìn chằm chằm vào xe của tổ tiết mục, cân nhắc xem liệu có thể cướp xe để đi ăn chơi không.
lúc hai alpha giành nhau một omega đến mức khói thuốc mù mịt, thẩm trì uyên ôm quả dưa ngồi xổm trong góc, nghiêm túc hóng drama: “cuối cùng ai sẽ ôm được mỹ nhân đây?”
dân mạng: “beta này tới làm gì vậy? chỉ để ăn dưa cho vui thôi sao?”
nhưng rồi... mọi chuyện dần trở nên không đúng lắm.
một alpha kiểu chó con làm nũng:
“anh~ em muốn ăn cơm anh nấu~ cho em ăn nha~”
thẩm trì uyên: …
một alpha cao lãnh, tai đỏ lên, dè dặt đưa hoa:
“cái này… tặng cậu.”
thẩm trì uyên: ?
ngay cả omega cũng nhập hội náo nhiệt:
“thẩm thẩm tốt thật đó, thích anh ấy là điều hết sức bình thường.”
thẩm trì uyên: !
cũng may còn một alpha dịu dàng, chín chắn, tính cách giống anh trai, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như thường ngày.
thẩm trì uyên thở phào, vừa định nhẹ nhõm, thì thấy alpha ấy mỉm cười... ném bó hoa người khác tặng vào thùng rác, rồi tự tay rải đầy sao lấp lánh lên người cậu, vẻ mặt hài lòng.
thẩm trì uyên: ……? thế giới này bị gì vậy trời!?
một câu tóm tắt: là một beta, tôi chỉ muốn nằm ăn dưa ở hậu trường... ai ngờ bị kéo lên tuyến chính.
thông điệp truyện: dù bạn ở đâu, chỉ cần là ánh sáng của chính mình — nhất định sẽ có ngày tỏa sáng.
tag: Ảo tưởng không gian • yêu sâu sắc • ngọt văn • hiện đại hư cấu • phát sóng trực tiếp • abo
- Chương 1: Lời mời
- Chương 2: Xuất phát
- Chương 3: Khách quý
- Chương 4: Chia phòng
- Chương 5: Giới thiệu
- Chương 6: Dáng người
- Chương 7: Hứng thú
- Chương 8: Đổi người
- Chương 9: Hẹn hò
- Chương 10: Nhiệm vụ
- Chương 11: Kỳ dễ cảm
- Chương 12: Giải trừ
- Chương 13: Bóng đèn
- Chương 14: Thay lòng đổi dạ
- Chương 15: Truy hỏi
- Chương 16: Bãi biển
- Chương 17: Tim đập
- Chương 18: Thỉnh cầu
- Chương 19: Ôm ấp
- Chương 20: Tá Vị (Mượn vị)
- Chương 21: Trở về
- Chương 22: Trùng hợp
- Chương 23: Kết thúc
- Chương 24: Hẹn gặp lại
- Chương 25: Bệnh viện
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Thẳng Thắn
- Chương 28: Giải Phẫu
- Chương 29: Phong thư
- Chương 30: Mời khách
- Chương 31: Ngoài Ý Muốn
- Chương 32: Kinh Hỉ
- Chương 33: Tới nơi
- Chương 34: Khó chịu
- Chương 35: Âm thầm cạnh tranh
- Chương 36: Cuối cùng
- Chương 37: Nhiệt Tình
- Chương 38: Quan sát
- Chương 39: Từ Bỏ
- Chương 40: Buổi sáng
- Chương 41: Nguy Hiểm
- Chương 42: Không xong
- Chương 43: Cứu viện
- Chương 44: Tỉnh lại
- Chương 45: Gió ngầm
- Chương 46: Bỏ dở
- Chương 47: Ra Mặt
- Chương 48: Cùng nhau
- Chương 49: Chuyển phát nhanh
- Chương 50: Đưa sai