Đọc truyện Đồng Nhân Triển Hộ Vệ Xin Dừng Bước!

Chương 20: 20: Cứu Rỗi Sáu




Edit: Phù Dung SươngMọi người đều biết, Lục chưởng quầy ở Khai Phong Phủ rất có thiện danh, hiện giờ cháu trai hắn phạm vào án mạng, phạm vào án mạng liền thôi đi, lại cố tình người chết lại là phú thương giàu có Phùng Đại Vi ở Khai Phong Phủ, mà Lục Hành Chi còn là bằng hữu tốt với nhi tử của Phùng Đại Vi, Phùng Quân Hi.
*Phùng Đại Vi: mk nhớ chương trước mk ghi sai tên cha của Phùng Quân Hi là Phùng Rất, giờ mk xin đính chính lại nhé.
Đầu tiên là Tiểu Thất mất tích, rồi sau đó Tiểu Thất trúng Thất Tâm Phong, hiện giờ đại công tử Lục Hành Chi Lục gia lại biến thành hung thủ giết người.
Một nhà Lục Nham giống như đã chịu nguyền rủa xuân hạ luân phiên, chuyện xấu một cọc lại tiếp một cọc xảy đến.
Phố lớn ngõ nhỏ, các loại phỏng đoán, các loại nghị luận.
Các loại phỏng đoán, đàm phán cùng bình luận, Hoàng Phủ Nam đều nghe không sót một cái.
Nhưng mà lời khai của Lục Hành Chi về sự tình phát sinh phát đêm đó như sau: Phùng Đại Vi uống nhiều rượu, đi nhầm vào thư phòng Phùng Quân Hi, lầm tưởng Lục Hành Chi đang sửa sang lại thư phòng thành tiểu thiếp của hắn nên có ý đồ mạo phạm, Lục Hành Chi trong tình huống cấp bách liền cầm lấy bình hoa ở mép giường đập vào đầu hắn ta, Phùng Đại Vi liền ngã lăn xuống đất tử vong.

Nếu nói Hoàng Phủ Nam đối với các loại phỏng đoán nghị luận dân gian có chút vô ngữ, thì nàng lại đối với lời khai của Lục Hành Chi thập phần vô ngữ.
Mấy ngày nay, đầu tiên Lục Nham vì sự tình Tiểu Thất rầu thúi ruột, hiện giờ lại vì chuyện của Lục Hành Chi rầu thúi ruột, cả người tâm thần và thể xác đều mệt mỏi, gầy đến vài vòng.
Hoàng Phủ Nam ôm Tiểu Thất, nhìn Lục phu nhân bởi vì nhiều ngày nay tiều tụy không ít.
Trưởng huynh như cha, trưởng tẩu như mẹ, Lục gia lão gia tử cùng lão thái thái đã sớm không còn nữa, hiện giờ phu thê Lục Nham đương gia*, cháu trai xảy ra chuyện, đương gia tự nhiên vì hắn mà bôn ba.
*đương gia: có thể hiểu là chủ giaHoàng Phủ Nam nhìn nhìn Tiểu Thất đang thưởng thức hoa văn trên vạt áo nàng, lại nhìn về phía Lục phu nhân: "Phu nhân, ta tuy rằng có thể tùy án điều tra, nhưng nếu Lục chưởng quầy muốn gặp mặt Lục Hành Chi, ta không giúp được hắn.
""Này, này nhưng như thế nào mới tốt? Tứ cô nương, cô nương xem ——""Phu nhân tạm thời đừng nóng nảy.
" Hoàng Phủ Nam vô thức mà thưởng thức bím tóc của Tiểu Thất trong tay, nhẹ giọng trấn an.
Đối với lời khai của Lục Hành Chi, Bao Chửng cũng cảm thấy quái dị, cũng không có vì lời khai một bên của hắn liền xử án.
Bao đại nhân nhìn rõ mọi việc, đại đa số tình huống thần thông quảng đại đến mức nhìn ra thật giả, nhưng ngài có lại thần thông quảng đại đến đâu cũng không có biện pháp làm một tên một lòng tìm chết không đi tìm chết nữa, thí dụ như tiến đến đầu thú Lục Hành Chi.
Rơi vào đường cùng, Bao Chửng đành phải tạm thời đem Lục Hành Chi giam giữ, chọn ngày tái thẩm.
Đang chuyên tâm thưởng thức hoa văn trên y phục của Hoàng Phủ Nam, Tiểu Thất ngẩng đầu lên, "Đại ca ca!"Hoàng Phủ Nam cúi đầu, "Ân? Đại ca ca làm sao vậy?"Tiểu Thất chớp cặp mắt to tròn, bộ dáng muốn nói lại thôi.
Lục phu nhân thở dài nói: “Đứa nhỏ này từ trước đã đặc biệt thích chơi với đại ca ca nàng, nhưng thật ra một khoảng thời gian này Hành Chi cũng rất ít khi mang Tiểu Thất đi chơi.

Tứ cô nương, lão gia tử nhà ta thật sự không thể gặp mặt Hành Chi sao?”Hoàng Phủ Nam lắc đầu, nhìn Tiểu Thất trong lòng ngực, cười hỏi: “Tiểu Thất không sợ đại ca ca sao?”Tiểu Thất lắc đầu, đôi tay nhỏ ôm lên cổ nàng, biểu tình có chút nhút nhát sợ sệt hỏi: “Cô cô, đại ca ca khi nào có thể về nhà? Ta muốn hắn về nhà chơi với ta, chỉ cần hắn liền tốt, không cần hùng ca ca.
”Lục phu nhân có chút thương cảm mà nói: “Đứa nhỏ ngốc, nếu cứ như vậy, sợ rằng nó cũng không gặp được đại ca ca.
”Tiểu Thất đem đầu vùi trong lòng ngực Hoàng Phủ Nam, bỗng nhiên an tĩnh đi xuống.
Hoàng Phủ Nam: “Kỳ thật phu nhân, ta có một chuyện không phải thực minh bạch.
”“Tứ cô nương mời nói.
”“Lục gia ở Khai Phong thành tuy không thể nói đại gia đại nghiệp, nhưng cũng được xem như có một phần gia nghiệp, Lục công tử hắn! ! !.
”Lục phu nhân: “Tứ cô nương là muốn hỏi Lục Hành Chi như thế nào lại sống ở Phùng phủ đúng không? Cái này lại nói tiếp thì rất dài, mấy năm trước, Lục Hành Chi ở vùng ngoại ô du ngoạn bị rắn độc cắn, lúc ấy được Phùng đại công tử đi ngang qua cứu hắn.
Ân cứu mạng giống như phụ mẫu tái sinh.
""Khi đó Phùng đại công tử đối với Lục Hành Chi nhất kiến như cố, vừa lúc bên người hắn cũng thiếu một cái niệm thư bồi bên cạnh, chúng ta Đương gia cùng Nhị gia đều cảm thấy nếu Lục Hành Chi nguyện ý, liền để Lục Hành Chi bồi đọc cũng không tồi.

Lại nói, Lục Hành Chi ở Phùng phủ, là thân phận khách nhân, hắn không muốn tùy thời đều có thể trở về.
”Hoàng Phủ Nam khẽ gật đầu, không nói gì.
Nghe nói Lục nhị gia là con vợ lẽ, con vợ cả con vợ lẽ đãi ngộ khác biệt rất lớn, nàng cũng không có tâm tư đi nghiên cứu đình sử Lục gia, biết chuyện là được.
Tiễn Lục phu nhân đi, Hoàng Phủ Nam liền đi đến thư phòng.
Hôm nay là Bao Chửng nghỉ tắm gội, nhưng giống nhau lúc này Bao Chửng hẳn là ở trong thư phòng xử lý công vụ, đi đến thư phòng, lại thấy Triển Chiêu cũng ở đây, một thân thường phục, hai người tựa hồ đang thảo luận cái gì.
.



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn