Đọc truyện Độc Thần

Chương 19: 19: Ngũ Hành Luyện Thể




Chỉ thấy Độc Nhĩ Kha mở trang đầu tiên của Ngũ Hành Luyện Thể có giới thiệu, trên thế giới này có rất nhiều môn vũ kỹ luyện thể, nhưng có rất ít vũ kỹ luyện thể từ trong ra ngoài, Ngũ Hành Luyện Thể thể là vũ kỹ chú trọng dùng linh khí ngũ hành tưới nhuần thân thể, khiến cho thân thể luôn được tẩy lễ, do đó thể chất người luyện thể sẽ được đề cao, tiềm năng và tư chất cũng năng cao.
Lục phủ ngũ tạng rắn chắc.
Luyện Ngũ Hành Luyện Thể tới đại thành có thể một quyền, một cước đánh tan một ngọn núi lớn.
bài sơn hải đảo cũng không quá đáng.
Trong cơ thể con người có rất nhiều đường kinh mạch, có ẩn có hiện, mỗi một đường đều có một công dụng riêng, chúng phân bố khắp cơ thể con người, tương tự với kinh mạch thì có một số huyệt vị tương trợ, Ngũ Hành Lão tổ ta đã bỏ ra cả đời để tìm hiểu công dụng của các đường kinh mạch và huyệt vị, sáng tạo ra vũ kỹ Ngũ Hành Luyện Thể.
Người tu luyện Ngũ Hành Luyện Thể sẽ khai sáng cho một kỷ nguyên võ kỹ luyện thể mới.
Người tu luyện Ngũ Hành Luyện Thể sẽ không phải chịu bất cứ tổn thương như, linh lực hỗn loạn, tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết, tu luyện tới tiểu thành có thể không sợ địch nhân đồng quy vu tận tự bạo.
Ngũ Hành Luyện Thể không phân biệt người tu luyện bất cứ công pháp gì, nó tách biệt với công pháp, nó trực tiếp dùng linh khí trời đất bao gồm ngũ hành linh khí dùng tưới nhuần cơ thể, giúp cơ thể được tẩy lễ.
Ngũ Hành Luyện Thể muốn tu luyện tới đại thành thì phải đả thông ba mươi sáu đường kinh mạch và huyệt vị tương ứng, mỗi đường kinh mạch đều phức tạp và độ khó tăng dần, rắc rối như đồ hình của một trận pháp ngũ hành.
Khi đả thông ba mươi sáu đường kinh mạch thì người tu luyện có được thân thể vĩnh viễn không hoại, ngũ hành linh khí tuần hoàn không ngừng, ngoài ra ngũ hành còn sinh sinh bất tức, ngũ hành tương sinh, lúc này có thể dùng nó đả thương địch nhân.
Tiếp theo Độc Nhĩ Kha đọc được một dòng nhỏ ở dưới làm cho hắn cứng đờ miệng, khóc không ra nước mắt, chỉ thấy ở đó viết:
“Người có duyên, ngươi tu luyện Ngũ Hành Luyện Thể thì hãy chờ làm địch nhân của cả thiên hạ đi.”
Câu cú có thêm chút trêu tức ở đó, như cười trên nỗi đau của hắn vậy.
Ngũ Hành Luyện Thể có chín tầng, mỗi tầng tương ứng với bốn đường kinh mạch được đả thông, mỗi lần vượt một tầng thì là một lần lột xác.
Khi đạt tới tầng thứ bảy, cũng tương ứng với luyện tới tiểu thành thì người tu luyện có thể bất cứ công pháp nào trong ngũ hành, cũng tương ứng ngươi có thể có ngũ hành linh lực.

Độc Nhĩ Kha hít vào một hơi lãnh khí, ngũ hành linh lực, người nào có ngũ hành linh lực không phải là kỳ tài hay sao.
Điều này cũng tương đương với người có ngũ hành thể chất, nó nói lên điều gì.
Ngũ hành thể chất trong truyền thuyết đó.
Ai mà không muốn cơ chứ, nghe nói người có ngũ hành thể chất khi tu luyện tới tiểu thành thì một ngày tiến vạn dặm, nhưng trước đó thì tiến triển rất chậm.
phải liên tục gặp kỳ ngộ và tài nguyên to lớn mới được.
Độc Nhĩ Kha hít một hơi thật sâu cố kìm nén kích động, hắn biết hắn đã đạt được cái gì, nếu việc hắn có Ngũ Hành Luyện Thể truyền ra ngoài thì việc này sẽ oanh động cỡ nào, thiên hạ sẽ đại loạn, một cuộc máu tanh mưa múa sẽ diễn ra, và hắn sẽ là đích đến cho cả thiên hạ nhắm vào.
Bởi vậy hắn phải hết sức che đậy việc này, cũng rất may Ngũ Hành Luyện Thể chỉ khi tu luyện tới tiểu thành thì mới có thể tu luyện công pháp khác.
Hiển nhiên khi đó người tu luyện Ngũ Hành Luyện Thể cũng đã được một thân bản lĩnh rồi.
Hắn tuyệt đối không được lộ bất cứ tin tức gì về chuyện này, ngay cả người thân cận nhất.
Độc Nhĩ Kha lần này không ghi nhớ tầng một mà ghi nhớ tất cả các câu chữ của Ngũ Hành Luyện Thể.
Sau khi ghi nhớ tất cả, chỉ trừ đồ hình ba mươi sáu đường kinh mạch đánh số từ một tới ba mươi sáu ra.
Lúc này Độc Nhĩ Kha mới nghiền ngẫm suy nghĩ, suy diễn tầng thứ nhất của Ngũ Hành Luyện Thể.
Lần này Độc Nhĩ Kha cũng không tiến hành trùng kích bốn đường kinh mạch đầu tiên của Ngũ Hành Luyện Thể mà hắn giành ra thời gian tu luyện, vận chuyển công pháp Âm Dương Độc Công điều động Hàn Băng Khí trùng kích Đốc Mạch.
Hắn có cảm giác chỉ khi đả thông đường Đốc Mạch mới có đủ linh lực để đả thông bốn đường kinh mạch.
Độc Nhĩ Kha sau khi dùng Ngũ Thải Phệ Trùng đả thông Đốc Mạch mới dùng Hàn Băng Khí trùng kích mạch bích Đốc Mạch.
Uỳnh.
Sau nửa canh giờ cũng thành công trùng kích Đốc Mạch, quả thực đúng như Độc Nhĩ Kha dự đoán, sau khi hắn trùng kích Đốc Mạch thì sau khi vận chuyển Công pháp Âm Dương Độc Công thì linh khí chứa dựng được nhiều hơn, phần lớn nằm ở đan điền và hai mạch Nhâm Đốc.
Hai mạch Nhâm Đốc được đả thông, hai mạch này câu thông với nhau làm cho cả người hắn cảm thấy ấm áp lạ thường, thần khí thanh sảng, hắn có cảm giác dù mùa đông không cần hắn mặc thêm quần áo thì hắn vẫn không lạnh, mùa hè nóng cỡ nào thì hắn vẫn cảm thấy cả người mát mẻ, thanh sảng.
Quả thực đó là lợi ích của hai Mạch Nhâm Đốc đem lại, cũng giúp hắn đề thăng tu vi lên Linh Sư Đại Viên Mãn.
Độc Nhĩ Kha quả thực cảm thấy mình như đang nằm mơ, hắn quả thực không thể ngờ tốc độ tu luyện nhanh như hỏa tiễn lại xảy ra trên người của hắn.
Hắn véo vào mặt mình một cái thấy đau mới đúng là mình không nằm mơ.
Độc Nhĩ Kha không nghĩ tới việc đả thông kinh mạch và huyệt vị lại đem lại nhiều lợi ích như vậy, nhưng mà trên đời này chỉ có hắn mới dùng cách lấy Độc Trùng thôn phệ kinh mạch đả thông nó, không hề có người thứ hai, người thường muốn đả thông một đường kinh mạch thì phải trả giá cỡ nào, không mất một năm thì cũng mất nửa năm.
Có những đường kinh mạch cả đời hắn vẫn không thể đả thông, thế mà Độc Nhĩ Kha hắn lại nhẹ nhàng như vậy, nếu người khác biết được thì sẽ tức giận cỡ nào.
Độc Nhĩ Kha lại bỏ ra nửa canh giờ dùng Bát Bộ Diêm Vương Đoạt Mạng tu luyện tới trạng thái đỉnh phong mới dừng lại.
Lúc này hắn không biết cơ thể của hắn có chút đề cao, Ngũ Thải Phệ Trùng thôn phệ cũng rất khó khăn.
Độc Nhĩ Kha cứ điềm nhiên dùng nó để trùng kích mạch bích của đường kinh mạch thứ nhất của tầng đầu Ngũ Hành Luyện Thể.
Nhưng mà để cho hắn thất vọng là Ngũ Thải Phệ Trùng không thể tiến được thêm chút nào bởi vì kinh mạch của hắn rất rắn chắc.
mất cả ngày cũng chỉ tiến được một chút xíu, làm cho hắn cười khổ không thôi.
“Xem ra mình đã quá tham lam rồi, không có bữa ăn nào miễn phí.

Muốn trở nên mạnh mẽ thì phải nỗ lực thôi.
Xem ra phải tìm cách trùng kích mạch bích.
Độc Nhĩ Kha nghĩ tới hai phương án, một là làm cho Ngũ Thải Phệ Trùng tiến hóa, thứ hai là đề thăng tu vi.
Độc Nhĩ Kha đứng dậy ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ thầm nói:
"Xem ra đến lúc phải giải quyết ân oán rồi."
Hắn có chút khó khăn đối mặt với Độc Nhĩ gia tộc, dù gì hắn cũng là người Độc Nhĩ gia, tuy người Độc Nhĩ gia ruồng bỏ hắn, bao che cho cha con Độc Nhĩ Long và Độc Nhĩ Hàm ức hiếp hắn nhưng mà hắn dù sao cũng chảy huyết mạch Độc Nhĩ gia.
Nhưng nghĩ tới thù cha chưa báo, cơn phẫn hận của hắn lại dâng lên, hai nắm tay Độc Nhĩ Kha siết chặt:
Cha mẹ, hãy đợi hài nhi báo thù cho cha mẹ, hài nhi sẽ lấy máu huyết của Độc Nhĩ Long tế bái linh hồn của người.
Độc Nhĩ Hàm hãy chờ ta, ta sẽ trả lại người gấp trăm ngàn lần mối nhục ngày xưa, Độc Nhĩ Long lão cẩu không bao lâu nữa là ngày giỗ của ngươi.
Giờ đây Độc Nhĩ Kha hắn có vốn để đánh một trận với người Độc Nhĩ gia, Hàn Băng Chưởng đã luyện tới tầng thứ hai, đả thông hai mạch Nhâm Đốc.
thân thể cũng cực kỳ cứng rắn, có thể chịu được một kích toàn lực của Linh Tướng Cao Giai, chịu một quyền của Linh Tướng Đại Viên Mãn cũng không vấn đề gì.
Nếu hắn vận Hỏa Độc Công và Hàn Băng Khí chống đỡ thì hắn có thể liều một trận với Linh Tông Hạ Giai.
Không kể đến hắn còn quân bài bí mật đó là Bát Bộ Diêm Vương Đoạt Mạng và Hóa công tán.
Nếu thừa dịp đối thủ mất cảnh giác, hạ độc thì đối thủ của hắn đến lúc đó chỉ còn cách nằm dài mặc cho hắn chém giết.
Độc Nhĩ Kha ăn uống xong xuôi một đường tiến thẳng về phía Độc Nhĩ gia tộc, không chút do dự hắn tiến thẳng về phía cửa chính trang viên khổng lồ Độc Nhĩ gia tộc tiến vào.
Vừa định tiến vào thì hậu vệ canh cửa mới nhảy ra cản hắn lại.
-Đứng lại, nơi đây là Độc Nhĩ gia tộc không phải nơi ngươi có thể tiến vào.
Hậu vệ này cũng không nhận ra Độc Nhĩ Kha hắn, hắn giờ đây đã khác xa hơn ba tháng trước.
Làn da của hắn giờ màu cổ đồng đen, thân hình cũng cao lớn cường tráng hơn trước.
Nếu không phải thấy hắn như thế không dễ động vào thì hậu vệ gia tộc Độc Nhĩ cũng chẳng thèm khách sáo với hắn rồi.
-Ta là người Độc Nhĩ gia tộc, không tiến vào được hay sao?

Độc Nhĩ Kha cau mày, hắn khó chịu trước sự phách lối của tên hậu vệ này.
Tên hậu vệ nghe vậy mới hòa hoãn lại một chút.
-Ngươi là người của Độc Nhĩ gia tộc? có bằng chứng gì không? Ta sao chưa bao giờ nhìn thấy ngươi?
Hắn nói xong quay về phía ba người đồng bọn phía xa hỏi:
-Các ngươi có ai đã từng thấy người này chưa?
-Lão tứ, chúng ta chưa bao giờ thấy qua hắn.
Một người trong đó nói.
-Còn không mau đưa bằng chứng thân phận ra đây.
Lão Tứ có chút không kiên nhẫn quay sang Độc Nhĩ Kha gắt.
-Ta là người của Độc Nhĩ gia tộc, có gì mà phải bằng chứng chứ.
Ta là Độc Nhĩ Kha , con trai của Độc Nhĩ Hà cố thiếu tộc trưởng, các ngươi không biết ta?
-Nói nhảm, Độc Nhĩ Kha mà có bộ dạng như ngươi sao? Ngươi tưởng ngươi là ai? Độc Nhĩ Kha hắn không phải là phản đồ của gia tộc bị Độc Nhĩ Long thiếu tộc trưởng phát lệnh truy sát sao?
Lão Tứ có vẻ không tin nói, hắn không tin tự nhiên có người nói mình là phản đồ lại còn quay lại gia tộc, đây chẳng phải là tự chui đầu vào rọ sao?
-Ta cũng nói cho ngươi biết, Độc Nhĩ Kha hơn ba tháng trước đã bị chết trong rừng U Minh rồi.
-Cái gì? Độc Nhĩ Kha đã chết, phản đồ gia tộc?
Độc Nhĩ Kha căm phẫn nói, hắn nắm chặt cổ áo Lão Tứ làm cho hắn thở không ra, đôi mắt đầy sát khí nhìn thẳng hắn làm cho hắn cảm thấy như tu la địa ngục, hoảng sợ không thôi.
Lão Tứ không dám thở mạnh, hắn muốn thở cũng khó khăn bởi vì Độc Nhĩ Kha quá mạnh tay làm cho hắn cảm thấy khó thở.
Ba đồng bạn của Lão Tứ cũng bị dọa cho sợ hãi, mãi một lúc lâu Lão Tứ mới lấy thở được một hơi nói:
-Tiền… tiền bối.
Vãn bối nói đều là sự thật, tuyệt không có bịa đặt.
Lão Tứ biết người này nhìn trẻ tuổi nhưng mà tu vi cao, không phải nhân vật hắn có thể dụng vào, hắn chỉ có dùng hai từ ‘Tiền Bối’ mà xưng hô.
Độc Nhĩ Kha lúc này mới bình tĩnh lại, hắn buông tay Lão Tứ ra, tiến thẳng vào trang viên Độc Nhĩ gia tộc chỉ để lại một câu làm cho bọn người kia không dám động đậy:
-Kẻ nào cản đường, chết!
Mấy tên hậu vệ như cảm thấy được đại xá, nào còn dám gan lớn tiến lên, mỗi kẻ bị ánh mắt ác ma của tên kia nhìn về phía mình đều không tự chủ được cảm thấy ớn lạnh..



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn