Đọc truyện App Diễn Viên Phim Kinh Dị

Chương 15: Oán linh váy đỏ (14)



“Buff chính diện vĩnh viễn.”
Bên ngoài tòa nhà của công ty, sấm sét rền trời, mưa như trút nước.
Tạ Tinh Lan rút con dao găm mình cắm xuống mặt đất để chống người dậy.
Bà chủ chơi đủ rồi, đang chuẩn bị giết chết con mồi từ tốn hưởng dụng, con mồi lại đột nhiên cong môi cười một tiếng, nhảy bật người lên, tập kích bất ngờ.
Trong đôi mắt còn một tia nhân tính của bà chủ ánh lên vẻ không thể tin nổi, hiển nhiên bà đánh giá sai sinh mệnh và dã tâm của con mồi.
【Aaaaa anh ấy không làm sao còn đánh nhau được nữa!!】
【Uiii ngầu ghê!!】
“Không biết lượng sức!” Bà chủ nổi giận!
Con dao găm gần trong gang tấc, bà chủ nhấc chân nhện lên đỡ lấy, cả hai va vào nhau, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Hổ khẩu Tạ Tinh Lan vì chấn động mà đau đớn, hắn lùi lại, bà chủ lại bật lên với tốc độ đáng sợ, đánh về phía hắn đang dựa vào vách tường, viễn chiến hắn không có cơ hội thắng, nhưng tứ chi bà ta khổng lồ, phản ứng cần thời gian, độ linh hoạt không cao, đây vừa khéo là ưu thế của hắn.
(Hổ khẩu: Kẽ giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ)
Tạ Tinh Lan chỉ mất một thời gian ngắn để phân tích ra điều này, khẽ cười nhạo một tiếng, trong mắt mang theo ý định chiến đấu sục sôi, nghênh đón lấy bà ta.
【Vãi linh hồn, điên rồi à mà đi đánh tay đôi!!】
【Trời máaaaaaaaaaa, sao ảnh không chạy đi, bà chủ to gấp đôi anh ta đấy!!】
【Anh à chạy ngay đi trước khi mọi chuyện tồi tệ hơnnnnnn!!!】
Bà chủ lại đánh giá sai hành động của con mồi một lần nữa, sững sờ tại chỗ mấy giây, điên cuồng tấn công tới, khí thế như muốn đè ép con mồi thành bột mịn.
Bà ta dùng lực rất mạnh, bẻ gãy nghiền nát, mỗi một lần tấn công lại phải dừng lại hai giây, sáu giác quan của Tạ Tinh Lan đều đạt tới đỉnh cao, dựa vào thân thủ khéo léo và linh hoạt, tránh né chính xác tất cả các đòn tấn công của bà ta, còn có thể nắm lấy sơ hở của bà chủ để đánh trả.
Tất cả các đòn tấn công của bà chủ đều giơ lên thật cao rồi rơi chệch xuống, mất cân bằng lực đạo khiến bà chao đảo sắp ngã, lại một lần nữa tấn công thất bại, chân trước bên trái cắm sâu vào mặt đất, khiến gạch sứ vỡ tan, đất đá tung tóe.
Tạ Tinh Lan nắm chắc thời cơ, nghiêng người lui về sau lưng bà chủ, hắn bật nhảy một cái, nhảy lên chân trước của bà chủ, gặp lực đè bất ngờ, chân trái bên trước của bà chủ càng lún sâu hơn, khó mà rút ra được.
Bà chủ nổi giận gào thét, hiển nhiên không ngờ lại bị con người tính toán thành ra như vậy.
Có ưu thế ngắn ngủi, Tạ Tinh Lan thử tấn công, cả người bà chủ cứng rắn, đao chẻ súng bắn đều không mảy may tổn hại.
Cuối cùng bà chủ cũng rút được chân trước bên trái ra, lại là tiếng dao găm đụng vào chân nhện chói tai, khán giả bên ngoài chỉ cảm thấy tai mình điếc tới nơi.
Tạ Tinh Lan bình tĩnh ngăn cản, liếc nhìn đôi mắt của bà chủ, đột nhiên có ý tưởng.
Tạ Tinh Lan cong môi nhoẻn cười, trong lúc bà chủ sơ hở, túm chặt lấy mái tóc vướng víu của bà ta.
Mái tóc bị túm lấy, dưới người bất ổn, Tạ Tinh Lan quét chân đẩy ngã bà ta, con dao găm sắc nhọn nhanh chóng rơi xuống, cắm vào trong mắt bà, máu tươi trào ra, nhuộm đỏ đôi tay trắng nõn thon dài.
【Trời máaaaaa!!】
【Bà chủ mù rồiiiiiiiiii!】
Cơn đau đớn kịch liệt ập xuống, cả người bà chủ run rẩy, không ngừng co giật giống như con giun, giữa tiếng thét gào tan nát cõi lòng, Tạ Tinh Lan thoáng nhìn thấy trên người bà chủ xuất hiện những.. đường vân rực rỡ sắc màu.
Cùng lúc ấy, cái bụng của bà chủ nhanh chóng phồng lên như bóng bay được bơm hơi, trong vách không ngừng chấn động, thể như có đồ vật gì đó dự cảm được nguy hiểm trí mạng, muốn phá thể bỏ trốn.
【Móa ơiiiiiii trong bụng bà ta có cổ trùng thật!!】
【Trời đựuuuuuuuuuu】
【Trời ơi bị bức ép tới mức này sao mà khủng khiếp thếeeeee】
Trên bụng của bà chủ lập tức hiện lên những vết rạn da, cái bụng phồng đến mức lớp da mỏng dính, giống như một cái ruột bị trút đầy thịt vào, có thể trông thấy.. cổ trùng rực rỡ sắc màu bên trong.
Con cổ trùng rực rỡ sắc màu to lớn, điên cuồng đụng vào cái bụng muốn lao ra.
Tạ Tinh Lan lập tức bừng hiểu, tâm sáng như gương.
“Muốn sống à?” Tạ Tinh Lan khẽ cười nhạo một tiếng.
Hắn đã hoàn toàn trở mình, từ con mồi bị bà chủ đuổi bắt chật vật trở thành một thợ săn khống chế mọi thứ trong tay, hờ hững giơ lưỡi dao giết chóc trước con mồi nhỏ bé.
“Phụt” một tiếng, con dao găm nhuốm máu lại không chút lưu tình cắm xuống, xuyên qua lớp màng bụng mỏng manh, cắm thẳng vào cổ trùng trong thân thể.
Con cổ trùng to lớn một giây trước còn đang vùng vẫy, bị đóng đinh trong tử cung vẩn đục mãi mãi, một giây trước khi chết vẫn còn không ngừng hấp thu dinh dưỡng của bà chủ, ngóng trông cuộc sống mới mà nó chờ đợi bấy lâu.
Khán giả bên ngoài bộ phim kinh dị trầm mặc, sau vài giây đồng hồ, chấn động chưa từng có.
Nữ quỷ màu lam trước đó đứng bật dậy, ôm lấy chồng mình kích động hét lên: “Aaaaaaaa anh ấy thành công rồi!!”
“Trời ơi tay người mới này trâu bò quá!! Chỉ dựa vào vũ lực để xử lý con nhện mạnh như vậy!!”
“Ôi vãi tui theo dõi ảnh rồi!! Má ơiiiiiiiii!!”
“So với anh ấy, mấy tay trước đó tui theo dõi đều chẳng ra đâu vào đâu!!”
“Nhất định cậu ta tiền đồ vô lượng, đây có lẽ là người mới mạnh nhất từ trước đến nay rồi ấy nhỉ? Lúc ảnh đế Thẩm đóng phim tân thủ còn chưa tỏa sáng chói mắt như vậy đâu!”
Trong bức hình, chàng trai ngũ quan nhã nhặn thanh tú, ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng, máu của bà chủ nhỏ giọt thuận theo đầu ngón tay trắng nõn của anh ta, ngoài vẻ tanh máu, lại toát lên mỹ cảm quỷ dị không nói nên lời.
Dường như anh ta vốn thuộc về chinh phạt và giết chóc, máu tươi và dao nhọn, chỉ tạm thu lại nanh vuốt, trở thành con thú ngủ say, lấy vẻ dịu dàng giả thiện ý để đối đãi với mọi người.
Hai ma nữ màu đen chừng mười lăm mười sáu tuổi tụm lại một chỗ: “Huhuhu tui phải tiết kiệm tiền, sau này phim gì của ảnh tui cũng xem!!”
“Tui đợi ảnh thành thần! Sau đó chúng ta là nhóm fan đầu tiên của ảnh!!”
……
Tạ Tinh Lan buông con dao găm mà đứng dậy, chẳng màng tới cảnh tượng máu me đầm đìa dưới đất, đi tới bồn rửa tay bên cạnh để rửa sạch.
Tiểu Trì mắc bệnh sạch sẽ, cho nên dần dà làm xong bất cứ chuyện gì cũng phải đi rửa tay đã là một thói quen hằn sâu vào tiềm thức.
Tạ Tinh Lan nghĩ tới điều gì đó, khẽ cười nhẹ một tiếng, bảo rằng: “Tiểu Trì, em có biết trong phim Âu Mỹ, sau khi nam chính hạ gục boss, cặp đôi của anh ta sẽ làm gì không?”
Tạ Tinh Lan cố gắng tránh chữ “nữ chính”, để thể hiện sự tôn trọng với Tiểu Trì của hắn.
Tạ Trì biết rõ đáp án: “……….”
Tạ Tinh Lan thấy anh không lên tiếng, biết anh ngại ngùng, cố gắng mím chặt môi thầm nghĩ: “Trong “Đấu trường ảo”, “Chú hề ma quái”.. bọn họ đều làm gì? Hửm?”
Trước giờ Tạ Tinh Lan vẫn luôn kiệm lời, nhưng lại đùa Tạ Trì của hắn mãi mà không thấy chán.
Tạ Trì đó giờ không cần thể diện trầm mặc mấy giây, mới khẽ nói: “..Trước mắt nợ.”
Trong phim Âu Mỹ, sau khi nam chính giải quyết boss, bình thường các cặp đôi sẽ.. chủ động trao nụ hôn.
Tạ Tinh Lan vẫn không buông tha, khẽ cười một tiếng: “Ừm, trước mắt nợ.”
Ngụ ý là, anh nhớ giùm em.
Tạ Trì trầm mặc mấy giây.
Tạ Tinh Lan đã rửa tay sạch sẽ, thầm nghĩ: “Tiểu Trì à, đổi sang em để giải nhiệm vụ tuyến phụ, sau đó chúng ta đi.”
Phần lớn thời gian Tạ Tinh Lan rơi vào trạng thái ngủ say, hắn không biết rõ toàn bộ kịch bản trước đó, những lúc Tạ Trì cần sẽ thuật lại nội dung kịch bản cho hắn.
Tạ Trì: “Được rồi.”
Lúc Tạ Trì lại kiểm soát cơ thể, anh đi tới gần thi thể của bà chủ.
【Sao mặt anh ấy hơi đỏ nhỉ, tui nhìn nhầm à?】
【Thím ngốc à, người ta bị bệnh nặng, còn đang sốt nhẹ đấy.】
【À phải rồi! Tôi quên mất, xem trí nhớ tôi này!】
【Rốt cuộc nhiệm vụ tuyến phụ là sao?】
Tạ Trì ngồi xuống, nhìn con cổ trùng bẹp dí như cá bơn, suy nghĩ mấy giây, đột nhiên mỉm cười.
Hôm ấy ký hợp đồng, con cổ trùng chỉ to như quả dâu tây, mà con cổ trùng trước mặt anh đây, to gấp mười lần con đó.
Con cổ trùng trước đó toàn thân đen nhánh, xấu xí bình thường, mà con cổ trùng trước mặt anh đây toàn thân trải đầy những đường vân rực rỡ sắc màu, chói lòa lóa mắt.
Yêu cầu của nhiệm vụ tuyến phụ là ―― Thăm dò bí mật anh đầu cổ suy yếu.
Trong lúc Tạ Trì du lịch trời nam đất bắc, từng hỏi thăm một cổ bà.
Cổ bà từng vô tình nói, người nuôi cổ trùng chân chính, sau khi chết mổ bụng ra, bên trong đều là cổ trùng, nếu không có thì là giả.
Cổ trùng và người nuôi cổ trùng vốn tương sinh tương khắc.
Người nuôi cổ trùng có thể lợi dụng cổ trùng để thỏa mãn dục vọng vô biên vô hạn, đương nhiên cổ trùng cũng có thể.. cắn trả chủ của nó, cưu chiếm thước sào.
(Cưu chiếm thước sào: Tu hú chiếm tổ chim khách)
Cổ trùng bình thường còn như vậy, huống hồ là anh đầu cổ đã nuốt đầu trẻ nhỏ, con cổ trùng này vốn có đầu người, đồng thời cũng có trí tuệ của con người.
Nó vốn sinh ra trong oán khí ngút trời của quỷ con, đương nhiên vô cùng tà ác, sẽ không cam lòng bị chủ nhân của mình sai bảo, làm một cái máy chuyển hóa hết năm ngày qua năm khác.
Anh đầu cổ suy yếu, bởi vì nó đang.. ve sầu thoát xác.
Tạ Trì khẽ cười một tiếng, từ từ đứng lên.
Đây chính là đáp án.
Con cổ trùng màu đen anh nhìn thấy ban đầu, chẳng qua là cái vỏ ngụy trang của anh đầu cổ, dùng để mê hoặc chủ nhân của nó.
Anh đầu cổ thực sự đã lặng lẽ chui vào trong tử cung của bà ta, xây tổ ấm áp, kiên nhẫn chờ đợi mười tháng sau sinh ra.
Một khi quá trình này thành công, anh đầu cổ sẽ hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của chủ nhân, giết chết chủ nhân, hoàn thành sự thay đổi về chất, trở thành một sự tồn tại mạnh mẽ đầy khủng bố không thể nào đoán được.
Con người muốn trở nên đẹp hơn, giàu có hơn, mạnh mẽ lên, tất cả đồ vật cũng đều như vậy.
Nhưng đến phút cuối, anh đầu cổ bị anh của anh kết liễu.
Tạ Trì nhoẻn cười.
Đây chính là chân tướng anh đầu cổ suy yếu.

Trong lúc Tạ Trì giải quyết nhiệm vụ tuyến phụ, bên ngoài phim kinh dị, hình ảnh nhanh chóng biến hóa theo dòng suy nghĩ của anh, từ lúc gặp bà chủ, bị cổ trùng cắn tay, đến khi nhiệm vụ tuyến phụ xuất hiện, bà chủ giết chồng mình, lúc giao chiến cổ trùng giãy giụa trong bụng bà chủ..
Tất cả manh mối hiện rõ ra trước mặt khán giả, khán giả bừng hiểu ra.
【Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi!】
【Đáng đời bà chủ!】
【Nữ quỷ: Đã bảo để tôi báo thù rồi cơ mà?】
【Nữ quỷ: Người anh em, cậu giành đất diễn của tôi!】
..
Khoảnh khắc nghĩ thông suốt, điện thoại Tạ Trì vang lên ――
【Chúc mừng bạn đã thuận lợi hoàn thành tuyến phụ “Anh đầu cổ”, nhận được 50 điểm tích lũy】
Một giây sau, khán giả bên ngoài phim kinh dị ồ lên.
【Vật phẩm! Rơi vật phẩm!】
【Vật phẩm gì vậy, sao tôi chưa từng thấy?】
【Trời má! Buff đấy! Buff khó thu hoạch nhất nhưng tính ứng dụng rộng nhất! Buff chính diện vĩnh viễn! Móa ơi!!】
Trong màn hình, ở bụng thi thể bà chủ, có một vầng hào quang màu vàng bay ra.

Lời tác giả:
Tạ Trì: Cảm ơn, vàng quá.
Phần sau nếu không có gì bất ngờ thì là cương thi, cương thi trong phim kinh dị Hongkong, loại nhảy cà tưng cà tưng ấy, chứ không phải zombie kiểu Mỹ.
Tôi vẫn có tình yêu kiên định với các yếu tố kinh dị kiểu Trung, phim cương thi HongKong đang sa sút, muốn gửi lời chào một chút.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn